Câu chuyện một người bạn của độc giả Minh Phương, được chia sẻ sau bài viết “Trái đắng 50 tuổi ‘ôm đất’ 10 tỷ lướt sóng”, đã phần nào phản ánh thực trạng đầu tư bất động sản hiện nay. Năm 2020, người bạn này mua một căn nhà với giá hơn 4 tỷ đồng, sau đó đầu tư thêm hơn 1 tỷ đồng để sửa chữa, nâng tổng chi phí lên khoảng 6 tỷ đồng. Anh ta đem căn nhà thế chấp ngân hàng, được định giá 7 tỷ đồng và vay được hơn 6 tỷ đồng để kinh doanh.
Tuy nhiên, năm ngoái, do gặp khó khăn trong việc trả nợ ngân hàng, người bạn này đã nhờ Minh Phương rao bán căn nhà. Anh ta muốn bán với giá quy đổi theo giá vàng so với thời điểm mua, tương đương gần 12 tỷ đồng. Mặc dù vậy, sau một thời gian dài rao bán, vẫn không có người mua. Giá cao nhất mà khách trả chỉ là 8 tỷ đồng, nhưng anh ta không đồng ý bán vì cho rằng giá quá thấp.
Để có thể bán được nhà, người bạn này buộc phải hạ giá dần. Tuy nhiên, sau hơn một năm, vẫn chưa có ai mua vì anh ta nhất quyết không bán dưới 7,5 tỷ đồng. Hiện tại, đa phần khách hàng chỉ trả giá hơn 5 tỷ đồng, người trả cao nhất cũng chỉ 6 tỷ đồng. Trong khi đó, số tiền anh ta còn nợ ngân hàng là 5,9 tỷ đồng. Nếu bán với giá này, anh ta thà để ngân hàng siết nợ.
Một người quen khuyên rằng, giá ngân hàng định giá không đồng nghĩa với giá siết nợ, vì còn các thủ tục liên quan. Do đó, tự bán nhà vẫn có lợi hơn. Đến lúc này, vợ chồng người bạn mới tiếc nuối và trách nhau vì đã không bán nhà khi còn được giá 8 tỷ đồng. Rõ ràng, việc “ôm” căn nhà chỉ mang lại thêm gánh nặng.
Câu chuyện trên cho thấy, nhiều người Việt vẫn xem mua đất là một kênh đầu tư hàng đầu, không chỉ để ở, kinh doanh mà còn để tích lũy tài sản. Một khảo sát gần đây cho thấy, chỉ 46% người chưa sở hữu nhà đất có nhu cầu mua, trong khi tỷ lệ này ở người đang có một đến ba bất động sản là 66-87%. Đáng chú ý, người có từ ba bất động sản trở lên có nhu cầu mua nhà đất cao nhất, lên đến 87%.
Lý giải cho tâm lý này, độc giả Zest cho rằng, nhiều người mua nhà bằng tiền nhàn rỗi thay vì vay ngân hàng. Anh Zest dẫn chứng trường hợp anh trai mình mua nhà ở Thủ Đức với giá 2 tỷ đồng và bán được 8 tỷ đồng chỉ sau một năm. Bản thân anh cũng mua vài mảnh đất ở tỉnh để dưỡng già, vì lo ngại việc kinh doanh có thể gặp rủi ro và mất vốn.
Đồng quan điểm, độc giả AlibaD cho rằng, đầu tư đất chỉ thua lỗ khi chạy theo phong trào và “đu đỉnh”. Nếu đầu tư lâu dài, đây vẫn là một lựa chọn ổn định cho những người không có khiếu kinh doanh. Quan trọng là phải dùng tiền tươi thóc thật, mua đất có pháp lý rõ ràng và không bị “ngáo giá”. Việc chạy theo lời “cò” mua đất nông nghiệp ở vùng sâu vùng xa chỉ dẫn đến “quả đắng”.
Độc giả Ông già đầu tư nhận định, người đầu tư đất thường chọn lợi nhuận dài hạn và an toàn tài sản, trong khi người đầu tư kinh doanh chọn dòng tiền ngắn hạn nhưng chấp nhận rủi ro cao hơn. Cả hai lựa chọn đều đúng nếu hiểu rõ năng lực, dòng tiền và mục tiêu của bản thân. Không có công thức làm giàu nào đúng cho tất cả, mà chỉ có người biết đi con đường phù hợp và kiên trì với nó mới có thể thành công.
Admin
Nguồn: VnExpress