Mẹ chồng nàng dâu: Chồng bỏ mặc tôi tự chiến đấu!

Liệu có nên tiếp tục níu giữ một cuộc hôn nhân mà mỗi khi nghĩ đến, bạn chỉ cảm thấy ngột ngạt và bế tắc? Câu chuyện gia đình bạn đã trải qua không ít sóng gió, và nhìn lại, bạn chỉ thấy xót xa vì dường như không có lối thoát nào khác. Nỗi đau và sự dằn vặt lớn nhất của bạn đến từ mẹ chồng, người phụ nữ yêu thương con trai mình quá mức, vô tình quên rằng bạn cũng là con của mẹ, cũng cần được đối xử công bằng. Bạn mong muốn được chia sẻ, được trút bỏ gánh nặng trong lòng để tìm lại sự bình yên và tự do trong cuộc sống.

Mọi chuyện bắt đầu khi bạn sinh con và mẹ chồng đến chăm cháu. Bố mẹ bạn đều là giáo viên, còn chồng bạn là giám đốc ngân hàng. Hai em chồng, một người làm nha sĩ, một người làm cùng ngành với chồng. Gia cảnh nhà bạn có phần kém hơn nhà chồng, bố mẹ bạn lao động chân tay vất vả. Có lẽ vì thế, ngay từ lần đầu gặp mặt, mẹ chồng đã không mấy hài lòng về gia đình bạn. Trong ngày cưới, bà đã khóc. May mắn thay, chồng bạn không bận tâm đến hoàn cảnh gia đình bạn, bởi anh đã nhiều lần về thăm nhà bạn trước đó, khi gia đình bạn còn đang ở trọ.

Bạn đã nỗ lực làm việc, tiết kiệm để mua nhà cho bố mẹ, mong muốn họ có một nơi ổn định để an hưởng tuổi già, và cũng để các con có chỗ ở rộng rãi khi lập gia đình. Dù bạn cố gắng đến đâu, dường như vẫn không thể làm hài lòng mẹ chồng. Bà không coi trọng thông gia, không thương con dâu, luôn cho rằng con trai mình tài giỏi. Khi mẹ chồng đến chăm cháu, những mâu thuẫn bắt đầu nảy sinh. Một lần, bạn nhờ mẹ chồng bế cháu để ăn sáng vì mới sinh xong, cơ thể còn yếu, con nhỏ lại hay quấy khóc đêm. Mẹ chồng đã trừng mắt nhìn bạn và nói bạn nên dậy sớm lo cơm nước, đừng ỷ lại người khác. Câu nói đó khiến bạn bị sốc đến tận bây giờ.

Thời điểm đó, vợ chồng bạn đã mua nhà ở Gò Vấp và em trai chồng đến ở chung. Mẹ chồng luôn lo lắng cho con trai, dù nhà có máy giặt, bà vẫn giặt tay quần áo công sở cho con trai để giữ sạch cổ áo. Ngày nào bà cũng lên lầu giặt đồ cho chú út, bỏ mặc đống quần áo của cháu ở dưới nhà. Bạn không hiểu vì sao con mình lại đi vệ sinh nhiều đến vậy, thời tiết tháng Năm lại nóng nực, bạn không dùng tã giấy vì sợ con bị hăm. Vì là lần đầu làm mẹ, bạn thiếu kinh nghiệm và dễ tủi thân. Đã có nhiều chuyện xảy ra trong giai đoạn đó, nhưng đó cũng là lần duy nhất chồng bạn đứng về phía bạn. Sau này, những chuyện mà chồng bạn cho là “chuyện của đàn bà” thì anh không can thiệp, để mặc hai bên tự giải quyết.

Khi con bạn một tuổi, chồng bạn bị bệnh và phải sang Singapore chữa trị. Bạn đã gác lại mọi thứ để ở bên cạnh anh, cùng anh chiến đấu với bệnh tật. Anh bị loét giác mạc, phải điều trị hơn ba năm, và cuối cùng chỉ giữ lại được một bên mắt. Kể từ đó, cuộc sống gia đình bạn đảo lộn và trở nên tồi tệ hơn. Năm ngoái, mẹ chồng bạn nhắn tin cho bạn, vào thời điểm vợ chồng bạn đang lục đục. Bà bảo bạn đừng thấy người ta khỏe mạnh thì không sao, đến lúc bệnh lại bỏ. Bà còn hỏi bạn có biết chồng bạn chữa trị tốn kém bao nhiêu tiền không, và nếu bạn không bỏ việc để đi theo chồng thì hai em chồng sẵn sàng làm điều đó. Dù biết bà khuyên bạn giữ gìn gia đình, nhưng cách nói đó khiến bạn cảm thấy mình là người xấu xa.

Thời trẻ, bạn từng nghĩ rằng lấy chồng thành đạt sẽ hạnh phúc. Nhưng khi biến cố xảy ra, bạn lại nhận ra rằng chỉ cần người chồng thấu hiểu, đứng về phía vợ, an ủi động viên những lúc khó khăn, đó mới là hạnh phúc. Bạn của hiện tại đã trưởng thành hơn, cả trong công việc lẫn suy nghĩ. Trong thời gian ở Singapore, bạn đã làm đủ mọi việc để trang trải chi phí sinh hoạt đắt đỏ, từ giúp việc theo giờ đến ôsin toàn thời gian. Bạn đã nhịn ăn để tiết kiệm, đến nỗi bị đau bao tử nặng hơn. Bạn chỉ dám mua hai chiếc áo cũ với giá rẻ mạt để mặc vì đồ đạc mang sang đã quá cũ. Bạn đã trải qua những khoảnh khắc khó khăn, cô đơn và sợ hãi khi chờ chồng trong phòng phẫu thuật. Cuối cùng, tất cả vàng cưới và tiền bạc đều dồn hết cho chồng. Vậy mà mẹ chồng lại có những nhận xét không hay về bạn.

Khi hai vợ chồng bạn từ Singapore trở về, mẹ chồng đã cảm ơn bạn trước mặt anh vì những gì bạn đã làm cho chồng. Nhưng chỉ vài ngày sau, trong bữa cơm, bạn đùa với chồng là anh rửa chén đi. Mẹ chồng đã mắng bạn, bảo bạn không rửa được vài cái chén thì đừng làm đàn bà nữa, dù bạn đã giải thích rằng bạn chỉ đùa với chồng. Đến bây giờ, bà vẫn nhắc lại chuyện bà đã cho tiền để chồng bạn chữa bệnh. Bạn biết rằng bà có tiền tiết kiệm là nhờ một phần vào sự giúp đỡ của chồng bạn. Anh lo lắng cho gia đình và các em, còn bản thân thì chịu thiệt thòi. Tóm lại, mối quan hệ giữa bạn và gia đình chồng không hề hòa thuận.

Còn về mối quan hệ vợ chồng, bạn kết hôn với anh vì đã đến tuổi lập gia đình. Trước anh, bạn đã yêu vài người, nên tình yêu này không còn nồng nhiệt hay sâu đậm. Anh cũng từng thầm thương trộm nhớ một đồng nghiệp xinh đẹp. Có lẽ vì tình yêu giữa hai bạn không đủ lớn nên khi gặp áp lực, nó dễ dàng bị cuốn trôi.

Bạn thương chồng, nhưng mỗi khi nghĩ về việc gia đình chồng đối xử không tốt, xem thường gia đình bạn, bạn chỉ muốn dừng lại. Chồng bạn luôn cho rằng bạn thờ ơ, lạnh nhạt với anh vì anh bị bệnh. Bạn đã nói với anh rằng nếu anh không bị bệnh thì hai bạn đã ly hôn từ lâu rồi. Anh là người tốt với gia đình, nhưng chưa đủ tốt với vợ. Anh không xem trọng hoàn cảnh gia đình bạn, cũng không phải là một người con rể thảo. Anh cứng nhắc, khó tính và luôn tìm lý do để khiến bạn phải phục tùng. Anh bỏ mặc những xích mích giữa bạn và gia đình chồng, khiến bạn cảm thấy mình đã chọn sai người, chọn nhầm nhà chồng.

Bạn biết rằng không ai hoàn hảo. Điều bạn muốn là làm sao để buông bỏ, hòa hợp và cảm thấy hạnh phúc. Bạn đã nhiều lần nghĩ về con, nếu bạn thay đổi, con bạn sẽ ra sao. Nhưng nếu bạn cứ tiếp tục như thế này, bạn sẽ trở thành một tâm hồn khô héo, bị gặm nhấm bởi những người không phù hợp với mình. Bạn biết rằng yêu nhau không hợp thì chia tay, nhưng khi đã kết hôn, mọi thứ trở nên phức tạp hơn. Liệu con bạn có hạnh phúc trong một gia đình không hạnh phúc?

Admin


Nguồn: VnExpress

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *