Tiến sĩ Xiao Lijun từ Hiệp hội Tâm lý Trung Quốc, với nhiều năm kinh nghiệm nghiên cứu và tư vấn hôn nhân, đã chỉ ra rằng, sự rạn nứt trong tình cảm vợ chồng thường bắt nguồn từ những thay đổi nhỏ nhặt, ít ai ngờ tới, hơn là từ những biến cố lớn. Một trong những thay đổi đó chính là việc ngủ riêng.
Ban đầu, nhiều cặp vợ chồng quyết định ngủ riêng với những lý do có vẻ hợp lý, như việc người chồng ngáy gây ảnh hưởng đến giấc ngủ của vợ, sự khác biệt trong giờ giấc sinh hoạt, hoặc để tiện chăm sóc con cái. Tuy nhiên, ẩn sau chiếc giường trống trải là một khoảng cách ngày càng lớn dần, không chỉ về mặt thể chất mà còn về mặt cảm xúc. Khi không còn sự gần gũi, va chạm thể xác, hai người dần mất đi sự thấu hiểu lẫn nhau.

Từ những quan sát này, tiến sĩ Lijun đã xây dựng nên “học thuyết chăn gối,” dựa trên niềm tin rằng “cùng đắp chung một chiếc chăn là cùng nhau giữ gìn một cuộc đời.”
Sự gắn bó thể xác và tình cảm này là kết quả của hàng triệu năm tiến hóa. Sự tiếp xúc da thịt thường xuyên tạo điều kiện cho cảm xúc thăng hoa và thúc đẩy hành vi tình dục vượt ra khỏi mục đích sinh sản, hướng tới nhu cầu gắn bó, sẻ chia và tận hưởng.
Điều này đã góp phần đưa hôn nhân trở thành một cấu trúc phổ biến, vừa đảm bảo duy trì nòi giống, vừa đáp ứng nhu cầu thân mật lâu dài. Và chiếc giường, chiếc chăn, trở thành trung tâm cảm xúc của gia đình.
Văn hóa Á Đông từ lâu đã đề cao việc vợ chồng ngủ chung giường, xem đó không chỉ là một sinh hoạt thường ngày mà còn là một nghi lễ văn hóa.
Trong xã hội hiện đại ngày nay, hôn nhân đang trải qua những biến đổi mạnh mẽ. Các giá trị truyền thống dần được thay thế bởi nhu cầu sống cá nhân. Cấu trúc gia đình ngày càng thu nhỏ, chức năng cũng dần yếu đi. Việc vợ chồng không ngủ chung giường cũng trở nên phổ biến hơn.
Dưới góc độ khoa học, việc ngủ chung giúp giải phóng oxytocin, một hormone tạo ra cảm giác gắn bó, tin cậy và an toàn. Một cái ôm trước khi ngủ, một cái chạm tay vô thức trong đêm, hay hơi thở đều đặn của người bạn đời bên cạnh đều có khả năng xoa dịu căng thẳng, hóa giải hiểu lầm và làm ấm lại những mối quan hệ đã nguội lạnh. Giấc ngủ trở thành khoảng thời gian để tình yêu được nạp lại, giống như việc sạc pin điện thoại qua đêm.
Để cụ thể hóa sự thân mật này, tiến sĩ Xiao Lijun đề xuất một chuỗi năm hành động giúp tăng cường kết nối một cách tự nhiên, bao gồm nói những lời ngọt ngào, trao những cái ôm ấm áp, vuốt ve nhẹ nhàng, trao nụ hôn và hòa hợp thể xác. Không phải lúc nào cũng cần thực hiện đầy đủ cả năm bước, nhưng chỉ cần một cái ôm hay một nụ hôn trước khi ngủ cũng đủ để tạo nên sợi dây kết nối hai tâm hồn.
Chiếc chăn còn là biểu tượng của sự yên tâm, đồng hành và sẻ chia vô điều kiện. Khi hai người ôm nhau ngủ, cơ thể ghi nhớ hơi ấm của nhau, tâm hồn khắc ghi hình ảnh của nhau. Một đêm ngủ chung có giá trị bằng hàng chục cái ôm – điều mà nhà trị liệu Virginia Satir từng khẳng định là thiết yếu để con người tồn tại và phát triển.
Trong bối cảnh tỷ lệ ly hôn ngày càng tăng và giới trẻ mất dần niềm tin vào hôn nhân, hình ảnh cha mẹ ôm nhau ngủ chính là tấm gương phản chiếu và ngọn đèn soi sáng cho con cái, giúp chúng cảm nhận được tình yêu thương, từ đó tin vào tình yêu và mạnh dạn bước vào hôn nhân.
Admin
Nguồn: VnExpress