Ngày 28/5 tại Berlin, Bộ trưởng Quốc phòng Đức Boris Pistorius và người đồng cấp Ukraine Rustem Umerov đã ký kết một thỏa thuận trị giá 5 tỷ euro (tương đương 5,65 tỷ USD). Thỏa thuận này bao gồm các khoản đầu tư trực tiếp từ Đức vào ngành công nghiệp quốc phòng Ukraine, cùng với cam kết hợp tác sâu rộng hơn giữa các nhà sản xuất vũ khí của hai nước.
Trước đó, có nhiều đồn đoán về việc Đức sẽ công bố quyết định viện trợ tên lửa hành trình Taurus cho Ukraine trong dịp này. Tuy nhiên, thông tin này đã không xuất hiện trong gói viện trợ. Theo CNN, nguyên nhân có thể là do Thủ tướng Friedrich Merz chưa nhận được sự ủng hộ từ đảng Dân chủ Xã hội (SPD), đảng của cựu thủ tướng Olaf Scholz, hiện là một đối tác trong liên minh cầm quyền.
Kể từ khi xung đột nổ ra vào đầu năm 2022, Kiev đã nhiều lần đề nghị Berlin chuyển giao tên lửa Taurus. Dù đã nhận được tên lửa hành trình Storm Shadow/SCALP-EG từ Anh và Pháp vào giữa năm 2023, Ukraine vẫn tiếp tục kêu gọi Đức cung cấp loại vũ khí tương tự.
Cả hai dòng tên lửa này đều có những điểm tương đồng đáng chú ý. Chúng được bắn từ máy bay chiến đấu, có khối lượng tương đương (1.300 kg đối với Storm Shadow/SCALP-EG và 1.400 kg đối với Taurus), tầm bắn tối đa hơn 500 km và được trang bị đầu đạn kép để tăng khả năng xuyên phá các mục tiêu kiên cố.

Theo Fabian Hoffmann, chuyên gia về tên lửa tại Đại học Oslo ở Na Uy, sự khác biệt quan trọng nhất giữa hai loại tên lửa này nằm ở ngòi nổ.
Storm Shadow/SCALP-EG sử dụng đầu đạn BROACH với Hệ thống Khởi tạo Ngòi nổ Đa Ứng dụng (MAFIS), trong đó độ trễ khi phát nổ được cài đặt thủ công trước khi phóng. Điều này gây khó khăn khi tấn công các mục tiêu có cấu trúc phức tạp như cầu, vì đầu đạn phải xuyên qua lớp nền đường mỏng trước khi tiếp cận mục tiêu chính là trụ cầu bê tông.
Ngược lại, tên lửa Taurus được trang bị đầu đạn MEPHISTO với Ngòi nổ Đa nhiệm Thông minh Lập trình (PIMPF), có khả năng xác định số lớp vật liệu và khoảng trống giữa chúng, từ đó tính toán thời điểm phát nổ tối ưu để tấn công mục tiêu hiệu quả hơn.

Hoffmann nhận định rằng tên lửa Taurus với PIMPF có khả năng gây thiệt hại tương đương nhiều quả bom và quân đội Ukraine có thể sử dụng nó để tấn công cầu Crimea.
Cầu Crimea, với chiều dài khoảng 19 km, là cây cầu dài nhất ở châu Âu và có tổng giá trị lên tới 3,7 tỷ USD. Nó được xem là biểu tượng cho năng lực thực hiện các dự án cơ sở hạ tầng lớn của Moscow, cũng như khát vọng khôi phục ảnh hưởng và sức mạnh của Nga.
Công trình này còn là biểu tượng cho bản sắc và quyền lực của Nga tại bán đảo Crimea, nơi sinh sống của khoảng 2 triệu người. Cầu Crimea cũng đóng vai trò là “chốt chặn” quan trọng giữa Biển Đen và biển Azov, khu vực mà Nga coi là vùng ảnh hưởng của mình, bất chấp sự phản đối từ Ukraine.

Kiev coi cầu Crimea là mục tiêu hàng đầu trong chiến sự và đã hai lần tấn công cây cầu bằng xe bom và xuồng tự sát, nhưng chưa thể vô hiệu hóa nó. Tư lệnh hải quân Ukraine Oleksiy Neizhpapa từng tuyên bố vào tháng 3 rằng nước này có kế hoạch tấn công cầu Crimea lần thứ ba.
Đây được cho là lý do khiến chính quyền cựu thủ tướng Scholz không muốn chuyển giao tên lửa Taurus cho Ukraine. Ông Scholz từng tuyên bố rằng việc Ukraine sử dụng tên lửa Đức để đánh sập cầu Crimea sẽ là một động thái “leo thang chiến sự” và khẳng định trách nhiệm của mình là đảm bảo Berlin “không trở thành một phần của cuộc xung đột”.
Cả Storm Shadow/SCALP-EG và Taurus đều được trang bị công nghệ khớp ảnh địa hình để hoạt động trong môi trường bị gây nhiễu GPS. Tuy nhiên, giới chức Đức lo ngại rằng lực lượng của họ sẽ phải trực tiếp nhập dữ liệu địa hình vào tên lửa Taurus để Ukraine sử dụng, điều mà Nga có thể coi là hành động can dự trực tiếp vào xung đột.
Gustav Gressel, chuyên gia tại Hội đồng Đối ngoại châu Âu (ECFR), cho biết đây là một quy trình phức tạp và sẽ mất nhiều thời gian để huấn luyện binh sĩ Ukraine làm quen. Ông cũng lưu ý rằng “Tên lửa Taurus cần nhiều dữ liệu địa hình hơn Storm Shadow”.
Một lý do khác khiến Đức ngần ngại chuyển giao Taurus là lo ngại tên lửa có thể bị Nga thu giữ và nghiên cứu. Điều này đã từng xảy ra với tên lửa Storm Shadow/SCALP-EG, khi nhiều quả rơi vào tay lực lượng Nga trong tình trạng gần như nguyên vẹn, dẫn đến việc giảm hiệu quả của các cuộc tấn công sau đó.
Chuyên gia Gressel cảnh báo: “Taurus được thiết kế để vượt qua các hệ thống phòng không Nga và dự kiến sẽ nằm trong biên chế quân đội Đức thêm hàng chục năm nữa. Đây sẽ là vũ khí tấn công tầm xa duy nhất của Đức trong thời gian dài, khiến nguy cơ tên lửa rơi vào tay Moscow và bị khắc chế sẽ trở thành một kịch bản thảm họa đối với Berlin”.
Admin
Nguồn: VnExpress