Vượt qua cú sốc thi trượt lớp 10: Kinh nghiệm đồng hành cùng con

Năm 2020, chị Kim Hạnh, một hiệu phó trường tiểu học tại Đà Nẵng, người thường xuyên chia sẻ kinh nghiệm nuôi dạy con, đã trải qua khoảnh khắc bàng hoàng khi con trai không đỗ vào một trường THCS công lập tầm trung. Câu hỏi day dứt trong lòng chị lúc đó là: “Mình sẽ đối diện với mọi người như thế nào?”.

Chị Hạnh nhận ra rằng, nỗi đau thực sự không phải vì con không đỗ trường điểm, mà đến từ nỗi sợ sự phán xét của xã hội. Là một người làm giáo dục, việc con mình thất bại trong kỳ thi khiến chị cảm thấy áp lực lớn. Chị thậm chí còn dặn người nhà chưa vội thông báo tin này, lo sợ con trai sẽ bị sốc. “Tôi nhận ra mình đã thương con chưa đủ, mà chỉ đang lo lắng cho danh tiếng của bản thân”, chị Hạnh thẳng thắn thừa nhận về biến cố đáng nhớ đó.

Nhờ sự thành thật với chính mình, chị Hạnh dần lấy lại bình tĩnh và tập trung vào điều quan trọng nhất: đồng hành cùng con vượt qua khó khăn. Sau khi ổn định tinh thần, chị thông báo kết quả thi cho con trai. Cậu bé không tin, tự mình kiểm tra điểm trên mạng và sụp đổ, khóc òa, trách mẹ và chị gái đã tư vấn chọn trường sai lầm. Chị Hạnh không hề trách mắng, chỉ ôm con vào lòng, nhẹ nhàng vỗ về và giúp con nhận ra trách nhiệm của bản thân trong sự việc này. Cậu bé dần nguôi ngoai, nhưng vẫn còn nhiều bất ổn.

Đó là một đêm dài không ngủ. Chị Hạnh nhiều lần lên phòng con, nhìn con nằm im nhưng biết con không ngủ, chị lo sợ con sẽ nghĩ quẩn. Sáng hôm sau, khi cả hai mẹ con đã bình tâm hơn, chị đưa ra ba lựa chọn: học trung tâm giáo dục thường xuyên, học nghề hoặc ôn thi lại vào năm sau. Chị giải thích rằng, việc học trường tư vượt quá khả năng tài chính của gia đình. Tuy nhiên, cậu bé không muốn chọn bất kỳ phương án nào.

Không từ bỏ, chị Hạnh đến từng trường nghề ở Đà Nẵng để tìm hiểu thông tin và mang về tờ giới thiệu các ngành đào tạo. Thật bất ngờ, con trai chị lại tỏ ra hào hứng với chuyên ngành kỹ thuật ô tô. Cậu đồng ý theo học và bắt đầu một hành trình mới.

Tuy nhiên, điều khiến cậu bé lo lắng nhất là việc phải trả lời thế nào khi ai đó hỏi về điểm thi. Nỗi lo này cũng khiến chị Hạnh trăn trở. Sau một đêm suy nghĩ, chị quyết định công khai câu chuyện con trai thi trượt lên mạng xã hội bằng một bức thư gửi con. Trong thư, chị viết: “Cái đích đến cuối cùng của con người không phải là đã học trường nào hay kết quả học tập ra sao, mà là trở thành một người có ích và biết cách sống hạnh phúc, bình an. Muốn vậy, con phải có khả năng đối đầu với thất bại, có ý chí và nghị lực vượt qua khó khăn, biết ơn những trở ngại cuộc sống đem lại để mình trưởng thành”.

Bức thư đã được lan tỏa rộng rãi và nhận được hàng trăm lời đồng cảm từ các bậc phụ huynh. Nhiều người thừa nhận rằng, bức thư của chị Hạnh như một “kim chỉ nam”, giúp họ vững vàng hơn khi con cái không đạt được kỳ vọng.

Câu chuyện của chị Hạnh không phải là trường hợp duy nhất. Năm ngoái, chị Hà Thu, 47 tuổi ở Hà Nội, cũng trải qua cảm giác tương tự khi con gái Minh Anh, một học sinh giỏi suốt 9 năm liền và từng đạt giải tỉnh, giải quốc gia, trượt trường chuyên. Chị Thu kể lại: “Tôi sốc, giận, rồi thất vọng. Những gì tôi đã đầu tư cho con học hành như quay về ám ảnh tôi”. Là một người mẹ đơn thân, chị luôn muốn chứng minh bản thân đủ giỏi để nuôi dạy con thành người. Việc con trượt kỳ thi không chỉ là thất bại của con, mà còn là một đòn giáng vào lòng tự trọng của chị trước gia đình chồng, nơi mọi người đều học trường chuyên, lớp chọn.

Tuy nhiên, chị Hà Thu đã kìm nén cơn giận. Chị nghĩ rằng, nếu mình mất kiểm soát, con sẽ càng tổn thương hơn. Minh Anh đã tự giam mình trong phòng hai ngày liền, tuyệt thực và khóa mạng xã hội. Trong suốt thời gian đó, chị Hà Thu chỉ lặng lẽ để lại những tấm thiệp nhỏ ghi những lời yêu thương khi mang cơm cho con. Khi con gái bước ra khỏi phòng và ôm lấy mẹ, chị biết mình đã chọn đúng cách.

Mặc dù có người quen gợi ý “chạy” cho con vào trường, cả chị và Minh Anh đều từ chối. Chị Thu giải thích: “Nếu con trượt, có nghĩa là con chưa đủ năng lực cho trường đó. Cố chen vào chỉ khiến con thêm áp lực và tổn thương”. Minh Anh chọn học tại trung tâm giáo dục thường xuyên để giảm tải môn học và chuẩn bị kỹ lưỡng cho kỳ thi đại học. Chị Hà Thu đã cùng con lên kế hoạch lại từ đầu.

Thí sinh tỏ ra mệt mỏi khi vào phòng thi lớp 10 ở Hà Nội. Ảnh: Giang Huy
Hà Nội: Thí sinh mệt mỏi trước kỳ thi lớp 10 (Ảnh Giang Huy). Ảnh: Internet

Những chia sẻ của chị Hà Thu và lá thư của chị Kim Hạnh khi đăng tải lên mạng xã hội đã khơi gợi sự đồng cảm của rất nhiều phụ huynh có con thi trượt. Mỗi năm, có hàng trăm nghìn học sinh không đỗ vào lớp 10. Riêng Hà Nội, dự kiến năm 2025 sẽ có khoảng 48.000 học sinh không đậu vào lớp 10 công lập.

Theo thạc sĩ tâm lý Hồng Hương (Hội Bảo vệ quyền trẻ em), kỳ thi vào lớp 10 ở các thành phố lớn hiện nay có tỷ lệ chọi còn cao hơn cả đại học. Trong khi đó, độ tuổi 15 là giai đoạn trẻ phát triển mạnh về cảm xúc và hình thành bản sắc cá nhân. Bà Hương cảnh báo: “Nếu không được hỗ trợ kịp thời, cú sốc trượt lớp 10 có thể để lại những vết thương dài lâu”.

Chị Kim Hạnh chụp ảnh lưu niệm trong lễ bế giảng năm học 2025. Ảnh nhân vật cung cấp
Ảnh kỷ niệm bế giảng năm học 2025 của chị Kim Hạnh. Ảnh: Internet

Chuyên gia cho rằng, điều quan trọng nhất mà phụ huynh cần làm là tách biệt thành tích học tập với giá trị con người. Kỳ thi lớp 10, hay bất kỳ kỳ thi nào, đều không quyết định tương lai hay nhân cách của một đứa trẻ. Thạc sĩ Hồng Hương khuyên các bậc phụ huynh nên có tư tưởng khai phóng như chị Kim Hạnh và Hà Thu, bảo vệ con khỏi những ánh nhìn của xã hội và những kỳ vọng của gia đình. Ngay cả khi con không thành công theo kế hoạch đã định, cha mẹ vẫn nên đồng hành, khẳng định tình yêu vô điều kiện dành cho con để chữa lành và tạo sức mạnh cho con.

Hiện tại, bốn năm sau ngày thi trượt, con trai chị Kim Hạnh đã hoàn thành chương trình cao đẳng nghề với tấm bằng loại giỏi. Cậu còn đề xuất được học tiếp đại học và sẵn sàng quay lại học lớp 10 bổ túc để có bằng tốt nghiệp THPT. Chị Hạnh kể lại: “Khi tôi hỏi con có ngại học lại cùng các em kém 5 tuổi không, con chỉ cười và nói: ‘Học chứ, có gì mà ngại'”.

Hàng ngày, chàng trai đều vui vẻ và hào hứng. Ban ngày cậu học hệ bổ túc, buổi tối học đại học. Chị Hạnh chia sẻ: “Giờ tôi không cần phải chứng minh điều gì nữa. Con tôi đã biết đứng dậy, biết sống vui vẻ và tin vào tương lai phía trước. Với tôi, như vậy là đủ”.

Admin


Nguồn: VnExpress

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *