Vụ tai nạn thảm khốc xảy ra với chuyến bay AI171 của hãng hàng không Air India vào chiều ngày 12/6, ngay sau khi cất cánh từ sân bay Ahmedabad, bang Gujarat, Ấn Độ, đã cướp đi sinh mạng của hàng trăm người. Chuyến bay chở theo 230 hành khách và 12 thành viên phi hành đoàn.
Dữ liệu từ FlightRadar24 cho thấy chiếc máy bay cất cánh lúc 13h38 và chỉ vài giây sau đó, tín hiệu bị mất khi máy bay đạt độ cao khoảng 190 mét và vận tốc 322 km/h. Cơ trưởng Sumeet Sabharwal đã phát tín hiệu cấp cứu: “Mayday. Không có lực đẩy, mất năng lượng, không thể nâng độ cao!”. Đài kiểm soát không lưu đã không nhận được thêm bất kỳ phản hồi nào từ cơ trưởng hay cơ phó sau đó.

Đoạn video trích xuất từ camera giám sát sân bay ghi lại cảnh chiếc Boeing 787-8 tăng tốc trên đường băng để cất cánh. Máy bay rời khỏi mặt đất chỉ trong khoảng 10 giây, nhưng không thể đạt được độ cao cần thiết, thay vào đó bay ngang và dần mất độ cao trước khi lao xuống khu ký túc xá của trường Cao đẳng Y khoa B.J. nằm ở rìa sân bay, gây ra một vụ nổ lớn.

Toàn bộ quá trình từ khi máy bay rời đường băng đến khi phát nổ chỉ diễn ra trong hơn 30 giây, và đáng chú ý là tổ lái đã không thu càng máy bay trong suốt khoảng thời gian này. Vụ tai nạn kinh hoàng đã khiến toàn bộ 241 người trên máy bay và hơn 20 người dưới mặt đất thiệt mạng.
Giáo sư John McDermid từ Đại học York, Anh, nhận định rằng cất cánh và hạ cánh là hai giai đoạn nguy hiểm nhất của một chuyến bay, và tai nạn của Air India là một sự việc bất thường khi máy bay thậm chí còn chưa đạt tới độ cao 200 mét. Ông cho biết thêm, phi công chỉ có thể hủy bỏ cất cánh trong giai đoạn chạy đà, sau khi máy bay đã rời đường băng, việc duy nhất có thể làm là tăng tốc để đạt độ cao cần thiết, không thể quay đầu hạ cánh trở lại ở độ cao dưới 200 mét.

Sự cố này cho thấy dường như phi công đã phát hiện ra trục trặc ngay trước hoặc sau khi máy bay rời đường băng, và tình hình nghiêm trọng đến mức họ không thể ứng phó kịp thời.
Một trong những giả thiết được đưa ra là cả hai động cơ máy bay đều gặp vấn đề, một sự cố cực kỳ hiếm gặp. Theo BBC, một phi công giàu kinh nghiệm cho rằng, hai động cơ có thể đồng thời hỏng do nhiên liệu có tạp chất hoặc tắc nghẽn ống dẫn. Các động cơ máy bay phụ thuộc vào một hệ thống định lượng nhiên liệu chính xác, và nếu hệ thống này gặp trục trặc, có thể dẫn đến thiếu nhiên liệu và động cơ ngừng hoạt động.
Tuy nhiên, cựu phi công Marco Chan cho rằng những hình ảnh từ video về chuyến bay xấu số của Air India không ủng hộ giả thiết này. Thay vào đó, chúng chỉ cho thấy chiếc Boeing 787-8 không thể tăng độ cao, chao đảo và rơi xuống.
Tiến sĩ Jason Knight, giảng viên cơ học chất lỏng tại Đại học Portsmouth, nhận xét rằng có một đám bụi lớn bốc lên ngay sau khi máy bay cất cánh. Ông cho rằng máy bay dường như đã mất lực đẩy, và phi công đã cố gắng nâng mũi máy bay lên để giữ nó trên không lâu hơn.
Ông Knight cũng lưu ý rằng máy bay chở khách thường có thể hoạt động bình thường với một động cơ. Tuy nhiên, nếu không có lực đẩy, phi công sẽ không còn lựa chọn nào khác ngoài việc hạ cánh khẩn cấp. Ông nghi ngờ rằng đám mây bụi có thể do cả hai động cơ tạo ra khi chúng đồng thời ngừng hoạt động.
Một nguyên nhân tiềm ẩn khác là va chạm với chim, gây hỏng cả hai động cơ. Tình huống này từng xảy ra vào năm 2009 khi một chiếc Airbus A320 của US Airways bị chim va vào động cơ sau khi cất cánh từ sân bay LaGuardia, New York, nhưng đã hạ cánh an toàn trên sông Hudson. Sân bay Ahmedabad cũng là nơi thường xuyên xảy ra các vụ chim va chạm máy bay, với 81 trường hợp được ghi nhận trong năm 2023, chỉ xếp sau sân bay New Delhi.
Ngoài ra, các chuyên gia cũng lưu ý rằng cánh tà của máy bay Air India có thể không được mở ở vị trí phù hợp trong quá trình cất cánh. Cánh tà đóng vai trò quan trọng trong việc tạo lực nâng cho máy bay bằng cách thay đổi hình dạng cánh. Trong các video, cánh tà của AI171 dường như không được mở hoàn toàn, khiến máy bay không tạo ra được lực nâng tối đa.

Thêm vào đó, càng trước của máy bay vẫn hạ xuống trong suốt hành trình bay ngắn ngủi, trong khi thông thường nó sẽ được thu lên ngay sau khi máy bay rời đường băng.
Dựa trên những yếu tố này, một giả thiết khác được đưa ra là càng đáp có thể đã bị kẹt, khiến các phi công quyết định thu cánh tà một phần để giảm lực cản và duy trì độ cao. Tuy nhiên, có khả năng cánh tà đã bị thu lại quá mức, dẫn đến máy bay mất lực nâng và rơi xuống. Một cách lý giải khác là cánh tà có thể bị lỗi, phản hồi không đúng theo điều khiển từ phi công.
Một yếu tố khác được xem xét là chiều dài đường băng. Radar cho thấy các phi công đã không chạy hết đường băng trước khi cất cánh, mà vào đường băng từ một điểm giao cắt, khiến phi cơ Air India chỉ chạy trên đường băng chưa đầy 2.000 mét. Nhiệt độ cao (khoảng 40 độ C) ở Gujarat vào thời điểm đó cũng có thể làm giảm lực nâng của máy bay do mật độ không khí loãng hơn.
Bộ trưởng Hàng không Dân dụng Ấn Độ Ram Mohan Naidu cho biết Cục Điều tra Tai nạn Hàng không đã mở cuộc điều tra, với sự hỗ trợ từ các nhà điều tra từ Mỹ và Anh. Boeing cũng đã liên hệ với Air India và sẵn sàng hỗ trợ. Giới chức Ấn Độ đã tìm thấy một trong hai hộp đen của máy bay, và nhà sản xuất động cơ GE Aerospace đã cử chuyên gia đến để phân tích dữ liệu.
Cuộc điều tra toàn diện đang được tiến hành để làm sáng tỏ nguyên nhân của thảm kịch hàng không này. Theo quy định của Tổ chức Hàng không Dân dụng Quốc tế (ICAO), chính phủ Ấn Độ sẽ dẫn đầu cuộc điều tra và phải đưa ra báo cáo sơ bộ trong vòng 30 ngày, đồng thời khuyến khích công bố báo cáo hoàn chỉnh trong vòng 12 tháng kể từ khi tai nạn xảy ra.
Admin
Nguồn: VnExpress