Khi quyết định dừng cho thuê căn nhà mặt tiền để mở quán cà phê, tôi đã nghĩ rằng mình có lợi thế lớn vì không mất tiền thuê địa điểm. Tôi tự nhủ, nếu có lời thì tốt, không thì xem như một trải nghiệm.
Tuy nhiên, sau hai năm tự kinh doanh, tôi mới nhận ra sự thật phũ phàng. Không những không có lời, mà tính toán tổng cộng cả chi phí vận hành quán và khoản tiền đáng lẽ ra mình có thể kiếm được từ việc cho thuê mặt bằng, tôi đã lỗ gần một tỷ đồng.
Điều khiến tôi hối tiếc nhất là việc đã bỏ lỡ nguồn thu nhập ổn định 40 triệu đồng mỗi tháng từ việc cho thuê mặt bằng. Nếu tiếp tục cho thuê, tôi đã không phải đau đầu xoay xở tài chính từng tháng như vậy.
Nhiều người chọn kinh doanh quán cà phê như một hình thức khởi nghiệp vì nghĩ rằng nó đơn giản. Nhưng thực tế, thị trường quán cà phê ở Việt Nam hiện nay không còn màu hồng như trước nữa. Số lượng quán cà phê mọc lên quá nhiều, hầu như con đường nào cũng có vài ba quán cạnh tranh nhau.
Ban đầu, tôi chọn mô hình quán cà phê sân vườn, nghĩ rằng không gian thoáng đãng sẽ thu hút khách. Nhưng vào mùa mưa, lượng khách giảm đáng kể, buộc tôi phải đầu tư thêm mái che, dù vậy tình hình cũng không cải thiện được nhiều. Thêm vào đó, tôi từng chủ trương không bán nước ngọt, nhưng do nhu cầu của khách hàng, cuối cùng tôi cũng phải bổ sung mặt hàng này vào thực đơn để tăng doanh thu.
Trong giai đoạn đầu, khi quán chưa có tên tuổi, để thu hút khách hàng, tôi phải liên tục tung ra các chương trình khuyến mãi, đầu tư vào trang trí quán và chạy quảng cáo. Trong khi đó, hàng ngày tôi vẫn phải chi trả các khoản chi phí cố định như tiền thuê nhân viên, điện nước, nguyên liệu và khấu hao máy móc.
Mỗi ly cà phê chỉ lãi được khoảng mười nghìn đồng, nhưng chi phí cố định hàng tháng lên đến cả chục triệu đồng. Quán chỉ có thể duy trì hoạt động nếu có một lượng khách hàng ổn định. Thế nhưng, trong bối cảnh thị trường cạnh tranh khốc liệt như hiện nay, việc xây dựng được một lượng khách hàng trung thành là điều vô cùng khó khăn.
Admin
Nguồn: VnExpress