Bí quyết quên đi tình cảm với vợ người ta: Lời khuyên hữu ích

Chúng tôi quen nhau trong một khóa huấn luyện nghiệp vụ tại tỉnh. Ban đầu, mối quan hệ chỉ là những câu chuyện xã giao thông thường, những buổi học nhóm, và những bữa cơm trưa vội vã chia sẻ cùng nhau giữa giờ nghỉ. Không biết từ lúc nào, cả tôi và em đều nhận ra mình đã rơi vào một mối quan hệ sai trái. Tôi đã có vợ và con nhỏ, còn em cũng có một gia đình mà ai nhìn vào cũng nghĩ là hạnh phúc. Có lẽ, chính sự trống trải trong cuộc sống hôn nhân, sự vô tâm, nhạt nhẽo, hoặc đơn giản là cảm giác không còn được thấu hiểu đã khiến chúng tôi tìm thấy ở nhau những điều khác biệt: sự đồng điệu, nhẹ nhàng, ấm áp, không ràng buộc và không trách nhiệm. Đơn giản chỉ là hai tâm hồn đang thiếu thốn tìm đến nhau để lấp đầy những khoảng trống.

Dù thời gian bên nhau không dài, nhưng tôi cảm thấy mình được sống thật với cảm xúc của mình, trái tim tôi như được hồi sinh. Tôi biết mình có lỗi với vợ con, với gia đình, nhưng cảm xúc là thứ khó kiểm soát. Khi khóa huấn luyện kết thúc, em nói: “Chúng ta nên dừng lại ở đây. Em không thể đánh đổi gia đình để tiếp tục một mối quan hệ không rõ ràng”. Tôi hiểu điều đó, nhưng không có nghĩa là tôi có thể dễ dàng chấp nhận buông tay. Kể từ ngày em rời đi, tôi sống trong sự giằng xé nội tâm. Ban ngày, tôi vẫn đi làm, vẫn cười nói với đồng nghiệp, tối về ăn cơm cùng vợ con, nhưng trong lòng luôn có một khoảng trống không thể lấp đầy. Tôi nhớ em, nhớ những dòng tin nhắn dài, những cái nắm tay vụng trộm, và cả ánh mắt em nhìn tôi, trong đó chứa đựng những điều chưa kịp nói ra.

Tôi đã từng nghĩ rằng mình sẽ vượt qua được, rằng thời gian sẽ giúp tôi nguôi ngoai. Nhưng nhiều tuần trôi qua, nỗi nhớ vẫn âm ỉ cháy trong lòng. Tôi không hề trách em vì quyết định dừng lại, bởi đó là một lựa chọn đúng đắn. Nhưng bản thân tôi vẫn chưa thể làm được điều đó. Tôi không biết phải làm thế nào để quên đi một người đã từng khiến tôi sống lại những cảm xúc mà tôi tưởng chừng đã mất đi vĩnh viễn. Hiện tại, tôi cảm thấy mệt mỏi vì sự dằn vặt lương tâm, vì nỗi nhớ nhung vô vọng, và vì không thể chia sẻ những điều này với bất kỳ ai. Tôi không biết mình đã sai ở đâu, chỉ biết rằng tôi đã yêu, một tình yêu muộn màng, sai thời điểm và không có lối thoát. Tôi viết những dòng này không phải để biện minh cho bản thân, mà chỉ là để giải tỏa những cảm xúc đang đè nặng trong lòng. Mong rằng các bạn sẽ thấu hiểu và chia sẻ cùng tôi.

Admin


Nguồn: VnExpress

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *