Viêm gan B không phải là bệnh di truyền, do đó virus không lây truyền từ cha sang con thông qua ADN hoặc cấu trúc di truyền. Tuy nhiên, trẻ em vẫn có nguy cơ lây nhiễm bệnh từ cha nếu không thực hiện các biện pháp phòng ngừa cần thiết hoặc khi tiếp xúc với máu hay dịch cơ thể của người bệnh trong sinh hoạt hàng ngày.
Sự lây truyền có thể xảy ra nếu người cha mắc viêm gan B có vết thương hở, đồng thời con cũng có các vết trầy xước trên da. Việc tiếp xúc trực tiếp giữa hai vết thương này có thể tạo điều kiện cho virus xâm nhập từ cha sang con. Ngoài ra, việc truyền máu hoặc sử dụng các chế phẩm từ máu của người cha nhiễm viêm gan B mà chưa qua sàng lọc cũng tiềm ẩn nguy cơ lây nhiễm rất cao. Thói quen sử dụng chung các đồ dùng cá nhân như dao cạo râu, bàn chải đánh răng hoặc dụng cụ cắt móng tay cũng làm tăng khả năng lây nhiễm, bởi những vật dụng này có thể chứa máu hoặc dịch có chứa virus nếu gây trầy xước da.

Để phòng ngừa lây nhiễm viêm gan B khi người cha mắc bệnh, các thành viên trong gia đình, đặc biệt là trẻ em, cần được tiêm phòng đầy đủ các mũi vaccine viêm gan B ngay sau khi sinh, và tiếp tục tiêm các mũi bổ sung theo lịch trình. Cần đặc biệt tránh để trẻ nhỏ tiếp xúc với máu và dịch cơ thể của cha, đồng thời băng bó cẩn thận nếu chẳng may bị thương. Người cha tuyệt đối không nên dùng chung các vật dụng cá nhân với các thành viên khác trong gia đình, như bàn chải đánh răng, kim tiêm hoặc các dụng cụ có thể tiếp xúc với máu hoặc dịch cơ thể. Thường xuyên dạy trẻ rửa tay sạch sẽ, đặc biệt là sau khi tiếp xúc với các vật dụng hoặc bề mặt có khả năng nhiễm virus.
Việc cho trẻ đi khám sức khỏe định kỳ và xét nghiệm máu là rất quan trọng, giúp theo dõi nồng độ virus và đánh giá mức độ lây nhiễm, từ đó có các biện pháp can thiệp và điều trị phù hợp. Nếu trẻ có bất kỳ triệu chứng nào nghi ngờ nhiễm virus viêm gan B, chẳng hạn như mệt mỏi, xanh xao, chán ăn, nước tiểu sậm màu hoặc vàng da, cần đưa trẻ đến cơ sở y tế để được thăm khám và chẩn đoán kịp thời.
Admin
Nguồn: VnExpress