Ngày 18/6, Tòa án Nhân dân quận Hai Bà Trưng đã mở lại phiên tòa xét xử vụ kiện dân sự giữa ông Dương Thế Hảo (66 tuổi) và Trường Đại học Kinh tế Quốc dân, liên quan đến yêu cầu bồi thường thiệt hại ngoài hợp đồng.
Trong vụ kiện này, ông Hảo ban đầu yêu cầu bồi thường 36 tỷ đồng, sau đó tăng lên 44 tỷ đồng. Tại phiên tòa mới nhất, ông đã điều chỉnh số tiền yêu cầu lên 46 tỷ đồng, bao gồm cả thiệt hại về vật chất lẫn tinh thần. Ông cho rằng, việc trường giữ các tài liệu quan trọng như sổ hộ khẩu, bằng tốt nghiệp đại học và hồ sơ cá nhân trong suốt 30 năm đã gây ảnh hưởng nghiêm trọng đến cuộc sống, sự nghiệp và đời tư của ông.
Trước đó, phiên tòa ngày 6/5 đã phải tạm hoãn để ông Hảo có thể giải trình chi tiết hơn về căn cứ yêu cầu bồi thường, đồng thời để phía nhà trường thu thập thêm các tài liệu chứng cứ liên quan. Tuy nhiên, theo thông báo tại phiên tòa ngày 18/6, sau 6 tuần, tòa án không nhận thêm bất kỳ tài liệu nào từ cả hai bên.
Theo đơn kiện, ông Hảo nhập ngũ năm 1977 và phục vụ 4 năm tại Cục Kỹ thuật Quân chủng Phòng không Không quân. Sau khi xuất ngũ năm 1981, ông thi đỗ vào khoa Kinh tế của trường Đại học Kinh tế Kế hoạch (tiền thân của trường Đại học Kinh tế Quốc dân) khóa năm 1984. Đến năm 1989, ông hoàn thành tất cả các môn học và vượt qua kỳ thi tốt nghiệp, nhận được giấy xác nhận đã thi tốt nghiệp và chờ cấp bằng.
Ông Hảo cho biết, trước đây ông từng là phó giám đốc một hợp tác xã công nghiệp và được đề cử làm quyền giám đốc một doanh nghiệp khác. Tuy nhiên, do không có bằng tốt nghiệp đại học để nộp cho công ty, ông đã không thể đảm nhận chức vụ này. Mặc dù đã nhiều lần liên hệ với trường để hỏi về bằng tốt nghiệp, ông vẫn không nhận được kết quả.
Theo lời ông Hảo, khi nhập học, ông đã nộp hồ sơ quân nhân, lý lịch quân nhân và quyết định xuất ngũ. Địa chỉ tạm trú của ông cũng được chuyển về trường. Do chưa lấy được bằng tốt nghiệp, toàn bộ hồ sơ gốc của ông cũng bị trường giữ lại, trong khi chứng minh nhân dân cũ đã hết hạn. Điều này đã gây ra nhiều khó khăn trong cuộc sống của ông.
Ông Hảo cho biết, vì không có giấy tờ tùy thân, ông không thể đăng ký kết hôn, làm tạm trú cho vợ và làm giấy khai sinh cho hai con ở Hà Nội, khiến các con không thể đi học tại đây. Gia đình ông sau đó đã tan vỡ. Ông sống nhiều năm không có chứng minh thư, hộ chiếu, không thể xuất ngoại, không thể mua bán nhà đất và không thể đứng tên thành lập doanh nghiệp dù có tiền.
Sau nhiều lần gửi văn bản đến trường, ông Hảo đã khởi kiện vào năm 2018 và sau đó được trường trao bằng tốt nghiệp. Tuy nhiên, năm tốt nghiệp trên bằng lại ghi là 1994, do hồ sơ của trường còn sót lại cho thấy ông Hảo có tên trong danh sách sinh viên tốt nghiệp năm này. Ông Hảo khẳng định mình tốt nghiệp năm 1989.
Tại phiên tòa, ông Hảo so sánh trường hợp của mình với việc tìm kiếm hài cốt liệt sĩ sau nhiều năm: “Một chiến sĩ hy sinh nhưng hai chục năm sau mới quy tập hài cốt và xác định danh tính được. Vậy ngày anh ta hy sinh sẽ là ngày anh ấy mất, hay ngày anh ấy được công nhận liệt sĩ? Trường hợp của tôi cũng thế thôi”. Ông cũng nhấn mạnh rằng ông không muốn khởi kiện nhưng cảm thấy “quá khó nói chuyện”.
Ông Hảo bày tỏ sự thất vọng: “Bố mẹ tôi nuôi chắt chiu tôi ăn học với hy vọng gì, chắc không cần phải nói. Nhưng đến cái bằng cũng không lấy được, công việc đàng hoàng cũng không có, hộ khẩu cũng không lấy được ra. Trong khi tôi 4 năm phục vụ trong đơn vị quân sự hiện đại nhất khi đó, là cơ sở rất tốt để con đường tương lai rộng mở”.
Về phía trường Đại học Kinh tế Quốc dân, đại diện nhà trường cho biết hồ sơ của ông Hảo được tìm thấy trong khe tủ của một bộ phận không liên quan sau nhiều lần tìm kiếm. Trường cho rằng đây là sự kiện bất khả kháng, “trở ngại khách quan”. Đại diện trường cũng cho biết thêm rằng trường đã thay đổi trụ sở nhiều lần, các thế hệ lãnh đạo thời đó đã nghỉ hưu hoặc qua đời, và hoạt động lưu trữ của nhà trường chỉ là sự tiếp nhận từ trước.
Trong cả hai phiên tòa, quan điểm của các bên không thay đổi. Đại diện nhà trường tiếp tục khẳng định yêu cầu bồi thường của ông Hảo là không có căn cứ, vì ông không đưa ra được chứng cứ chứng minh thiệt hại thực tế, trực tiếp liên quan đến số tiền yêu cầu. Đại diện nhà trường nêu ví dụ: “Ví dụ tổn thất về lương, ông phải chứng minh được doanh nghiệp không tiếp nhận vào vị trí có mức lương đó do không có bằng tốt nghiệp đại học và hộ khẩu”.
Phủ nhận cáo buộc “giam giữ” bằng tốt nghiệp, hồ sơ và hộ khẩu, nhà trường cho rằng ông Hảo ra trường năm 1989 nhưng không liên hệ để làm thủ tục xin lại hồ sơ cá nhân như những sinh viên khác. Đến năm 2017, ông mới gửi thư cho hiệu trưởng về vấn đề này. Trường cũng khẳng định không yêu cầu sinh viên nộp bản gốc sổ hộ khẩu khi nhập học.
Theo đại diện trường, sổ ký của khóa học đó còn lưu lại việc các bạn học của ông Hảo đã đến nhận hồ sơ cá nhân vào nhiều thời điểm khác nhau. Không có quy định nào về việc nhà trường buộc phải có mốc cố định để trả lại tài liệu này cho sinh viên. Trường cho rằng ông Hảo thi xong năm 1989 nhưng đến 1994 mới có tên trong danh sách sinh viên tốt nghiệp do bị lưu ban một năm và sau đó chuyển ngành. Năm 1989, ông tiếp tục vi phạm quy chế thi nên bị hoãn công nhận tốt nghiệp 2 năm.

Ông Hảo phủ nhận việc mình bị kỷ luật và cho biết chưa từng nghe về việc này, cũng như không nhận được bất kỳ quyết định nào như vậy. Ông cho biết từng có 6 học kỳ làm lớp phó học tập và là thành viên Hội đồng thi đua khen thưởng của trường, một lần là đại diện của trường tham gia Hội đồng tuyển sinh của Bộ Giáo dục, và 5 kỳ học liên tiếp đạt danh hiệu sinh viên tiên tiến. Ông Hảo yêu cầu trường cung cấp quyết định kỷ luật, nếu không sẽ là hành vi gian dối.
Đại diện Viện Kiểm sát (VKS) đề nghị bác tất cả yêu cầu khởi kiện của ông Hảo, tuyên trường Đại học Kinh tế Quốc dân không phải bồi thường 46 tỷ đồng. VKS cho rằng không có căn cứ xác định trường đã “giam” các giấy tờ của ông Hảo, gây bất lợi cho cuộc sống cá nhân. Theo VKS, bản khai của ông Hảo và thành phần hồ sơ nhập học của sinh viên Đại học Kinh tế Quốc dân khi đó không bao gồm sổ hộ khẩu, mà chỉ có giấy cắt khẩu tại địa phương chuyển lên trường.
VKS cho rằng việc ông Hảo khai đã nhiều lần đến làm việc và yêu cầu được lấy lại hồ sơ, bằng tốt nghiệp chỉ là lời khai một phía, không có giấy tờ, biên bản làm việc với trường để chứng minh. Theo VKS, sinh viên sau khi ra trường có nghĩa vụ quay lại trường và yêu cầu làm thủ tục nhận lại hồ sơ, nhưng ông Hảo đã không thực hiện. VKS cũng cho biết nhiều bạn cùng lớp hoặc người tốt nghiệp cùng khóa với ông Hảo đã quay lại trường vào nhiều thời điểm khác nhau và nhận lại được giấy tờ.
VKS đánh giá việc trường chậm trễ trong việc trả lại hồ sơ cho ông Hảo là có, nhưng xuất phát từ lý do khách quan là thời gian đã rất lâu, gần 30 năm, trường có sự thay đổi liên tục về địa điểm và các thế hệ lãnh đạo, cán bộ. VKS cũng nhấn mạnh rằng trong một vụ kiện yêu cầu bồi thường ngoài hợp đồng, bên yêu cầu phải chứng minh được có thiệt hại xảy ra, có lỗi, trách nhiệm của người gây thiệt hại, hành vi trái pháp luật và mối quan hệ nhân quả giữa hành vi trái pháp luật và thiệt hại. Do đó, VKS đề nghị bác toàn bộ yêu cầu khởi kiện của ông Hảo vì không có căn cứ.
Tòa án đã tuyên án vào chiều cùng ngày.
Admin
Nguồn: VnExpress