Ngày còn là sinh viên, tôi và anh học chung trường. Ấn tượng của tôi về anh là một chàng trai vô tư, mê game, thường trễ hẹn, học hành không quá xuất sắc nhưng bù lại có ngoại hình sáng sủa, cao ráo, thu hút mọi ánh nhìn. Cũng như bao cô gái khác, tôi đã bị vẻ ngoài của anh chinh phục, bỏ qua những điểm chưa hài lòng để chọn anh làm bạn đời.
Chúng tôi kết hôn khi cả hai đã có công việc ổn định. Tôi làm việc cho một công ty tư nhân với mức lương 20 triệu đồng mỗi tháng, cộng thêm thu nhập bên ngoài tương đương. Sau đó, tôi góp vốn để phát triển thương hiệu riêng, dù hiện tại vẫn chưa có lợi nhuận. Trong khi đó, anh vẫn làm việc ở một chỗ từ khi ra trường, thu nhập gần chục năm không tăng đáng kể, lại thêm các chi phí xăng xe và ăn uống bên ngoài.
Tôi đã nhiều lần chỉ ra cho anh những hướng phát triển, gợi ý anh học thêm để nâng cao bản thân, nhưng anh đều bỏ ngoài tai. Tôi cảm thấy như mình đang sống với một “đứa trẻ to xác” chứ không phải một người chồng. Rồi tôi phát hiện anh lén lút nhắn tin với vài cô gái lạ và thả những biểu tượng tình cảm trên mạng xã hội. Điều đáng nói là tôi không hề cảm thấy ghen tuông. Phải chăng tôi đã quá thất vọng về người chồng này?
Giờ đây, tôi tự hỏi, chọn chồng đẹp trai để làm gì khi mà tôi phải gánh vác mọi thứ? Tôi không còn cảm thấy bình yên khi ở bên anh. Mỗi khi con gái tựa vào vai ba, tôi lại phải cố gắng kìm nén để không kéo con ra khỏi “đứa trẻ to xác” ấy, chỉ vì sợ con bị tổn thương. Có lẽ, tôi đã phải trả giá cho sự lựa chọn nông nổi ngày xưa, khi chỉ chọn anh vì vẻ đẹp trai. Tôi mong nhận được sự chia sẻ từ mọi người.
Admin
Nguồn: VnExpress