Trước đây chị tôi làm kế toán, nhưng sau khi bị mất việc và khó khăn trong việc tìm kiếm cơ hội mới, chị đã quyết định chuyển sang kinh doanh quán hủ tiếu. Chi phí thuê mặt bằng lên đến 15 triệu đồng mỗi tháng, tương đương 500 nghìn đồng mỗi ngày. Đó là chưa kể đến các chi phí khác như nguyên vật liệu, điện nước và công sức dậy từ 3 giờ sáng để chuẩn bị nước lèo.
Chị tôi tâm sự, những ngày mưa gió thật sự vất vả. Dù chỉ bán hủ tiếu vào buổi sáng, nhưng vì đã nấu nước lèo từ sớm nên không thể nghỉ. Chị thường than thở: “Cứ mở mắt ra là đã mất toi 500 nghìn tiền mặt bằng rồi”. Đã có lúc tôi nghĩ chị sẽ bỏ cuộc.
Tuy nhiên, điều may mắn là chị vẫn giữ được tư duy của một người làm kế toán. Thay vì than vãn hay đổ lỗi, chị cẩn thận tính toán chi phí và tìm cách xoay xở. Chị hiểu rằng 500 nghìn đồng tiền thuê mặt bằng mỗi ngày là một khoản cố định, không thể thay đổi, nhưng có thể được chia sẻ bằng cách tối ưu hóa thời gian và không gian sử dụng.
Chị quyết định chỉ bán hủ tiếu đến 12 giờ trưa. Sau đó, chị cho một người khác thuê lại mặt bằng để bán ốc vào buổi chiều, giống như hình thức ở ghép để giảm tiền thuê nhà. Đến tối, chị tận dụng vỉa hè phía trước quán để bán thêm đồ ăn vặt và nước giải khát. Như vậy, một mặt bằng được sử dụng cho ba mục đích khác nhau trong ngày, mỗi người kinh doanh một khung giờ và một loại sản phẩm riêng, vừa không cạnh tranh nhau lại vừa có thể chia sẻ chi phí.
Để có được quyết định này, chị tôi đã phải thay đổi tư duy kinh doanh. Thay vì cố gắng bán hàng cả ngày để tận dụng tối đa mặt bằng, chị nghĩ ngược lại: “Phải chia sẻ mặt bằng để giảm bớt gánh nặng chi phí”. Đây là một sự tỉnh táo cần thiết đối với những người kinh doanh nhỏ, đặc biệt khi nguồn vốn không mạnh và chi phí thuê mặt bằng là một khoản không thể cắt giảm.
Câu chuyện của chị tôi cho thấy rằng, thay vì trách móc chủ nhà không giảm giá thuê hoặc than vãn về những khó khăn trong kinh doanh, chúng ta cần phải chấp nhận thực tế. Mặt bằng là tài sản của chủ nhà, và họ có quyền giữ giá hoặc thậm chí tăng giá nếu thị trường cho phép. Đừng mong đợi ai đó nhường quyền lợi của họ chỉ vì mình đang gặp khó khăn.
Những người kinh doanh nhỏ cần phải thích nghi và xoay xở. Lấy ngắn nuôi dài, chia sẻ rủi ro, tận dụng mọi khoảng trống về thời gian và không gian là những cách để tồn tại. Thương trường không có chỗ cho những người chỉ biết than vãn, mà đòi hỏi sự năng động và sáng tạo để vượt qua thử thách.
Admin
Nguồn: VnExpress