Vụ tranh chấp kéo dài 27 năm liên quan đến khu đất rộng hơn 11.420 m2 tại xã Dương Tơ, thành phố Phú Quốc, tỉnh Kiên Giang, cuối cùng đã được giải quyết bằng việc cưỡng chế di dời hai ngôi mộ nằm trên khu đất này. Bà Lâm Thị Chính, 71 tuổi, người có tranh chấp khu đất, đã trải qua nhiều phiên tòa và thủ tục pháp lý với các bên liên quan.

Nguồn gốc khu đất bắt đầu từ việc Huyện ủy Phú Quốc cũ quản lý. Năm 1978, để có người trông coi, Huyện ủy giao đất cho cha của bà Chính. Ông được phép thu hoạch hoa lợi từ cây trồng trên đất để sinh sống. Đến năm 1985, Huyện ủy sử dụng một phần đất để xây dựng xí nghiệp gạch, gốm, nhưng xí nghiệp này giải thể vào năm 1993 và được bán đấu giá cho ông Huỳnh Văn Mang.
Năm 1996, sau khi cha bà Chính qua đời, số cây trồng trên đất được bán lại cho ông Mang. Đến năm 2003, ông Mang được cấp giấy chứng nhận quyền sử dụng đất với diện tích 13.644 m2, bao gồm cả phần đất 11.420 m2 mà bà Chính đang tranh chấp. Thửa đất này sau đó đã qua hai lần chuyển nhượng.
Trong các đơn khởi kiện, bà Chính trình bày rằng khu đất tranh chấp có nguồn gốc thuộc Huyện ủy Phú Quốc, sau đó được chính quyền địa phương giao cho cha mẹ bà do gia đình có ba người con hy sinh trong kháng chiến, mặc dù không có văn bản chính thức. Bà cho rằng Huyện ủy Phú Quốc có văn bản xác định đất thuộc về gia đình bà, còn lò gạch thuộc về ông Mang. Trên khu đất hiện có hai ngôi mộ, một trong số đó được cho là có hài cốt liệt sĩ, anh trai bà, được bà đưa về chôn cất từ năm 1996. Bà Chính đề nghị giữ nguyên hiện trạng và công nhận quyền sử dụng khu đất cho mình.

Tuy nhiên, bản án sơ thẩm của TAND tỉnh Kiên Giang xác định rằng cha bà Chính chỉ được giao quản lý, trông coi và thu hoạch hoa lợi từ cây trồng trên đất, chứ không được giao đất và không có quyền sử dụng đất. Tòa án cũng nhận thấy rằng, trong quá trình thụ lý vụ án, các cơ quan chức năng đã xác định trên đất không có hai ngôi mộ và các công trình khác như bà Chính trình bày. Do đó, tòa kết luận việc bà Chính xây dựng trái phép trên phần đất tranh chấp và buộc phải tháo dỡ, di dời hai ngôi mộ để trả lại đất cho chủ sở hữu.

Chấp hành viên Trần Thị Thúy An, Phó phòng nghiệp vụ Cục Thi hành án dân sự tỉnh Kiên Giang, đã được giao nhiệm vụ tổ chức thi hành án từ tháng 5/2023. Bà An đã nhiều lần đến động viên bà Chính, cố gắng hòa giải để bà chấp hành bản án. Để làm rõ thông tin về hai ngôi mộ, Cục Thi hành án dân sự đã đề nghị Sở Lao động Thương binh và Xã hội (cũ) xác minh. Kết quả cho thấy phần mộ liệt sĩ vẫn được an táng tại nghĩa trang khác từ năm 1988 đến nay.
Ngày 30/11/2023, việc cưỡng chế di dời mộ được thực hiện với sự tham gia của khoảng 110 cán bộ công an thuộc nhiều lực lượng khác nhau để đảm bảo an ninh trật tự. Lực lượng thi hành án đã chuẩn bị sẵn các phương án, bao gồm cả việc xây dựng mộ mới tại nghĩa trang thành phố Phú Quốc và chuẩn bị đội mai táng nếu phát hiện hài cốt trong mộ.
Sau khi đào sâu hơn 2 mét, không có hài cốt nào được tìm thấy trong hai ngôi mộ. Bà Chính đã rời đi mà không ký các giấy tờ liên quan. Vụ việc kết thúc sau nhiều năm tranh chấp và các thủ tục pháp lý phức tạp.
Admin
Nguồn: VnExpress