Bán đồ gia dụng lãi 10 triệu: Bí quyết tăng doanh thu 90 triệu

Tôi là chủ một hộ kinh doanh nhỏ, bán đồ gia dụng tại một con hẻm nhộn nhịp ở TP.HCM. Gắn bó với nghề buôn bán gần 10 năm, tôi đã quen với việc mở cửa từ sáng sớm, thức khuya để chốt đơn hàng, và tính toán chi li từng đồng tiền hàng, tiền điện, tiền vận chuyển. Nhiều người thấy cửa hàng tôi lúc nào cũng tấp nập khách ra vào nên nghĩ rằng tôi thu nhập cao lắm, nhưng thực tế lại không phải vậy. Doanh thu trung bình mỗi tháng của tôi khoảng 90 triệu đồng, tương đương hơn 1 tỷ đồng một năm. Tuy nhiên, đây chỉ là doanh thu gộp, chưa trừ đi các chi phí.

Hàng tháng, tôi phải chi khoảng 55-60 triệu đồng cho việc nhập hàng, 10 triệu đồng tiền thuê mặt bằng, 5-6 triệu đồng cho các chi phí điện nước, vận chuyển, đóng gói và hao hụt. Ngoài ra, tôi còn phải trả khoảng 3 triệu đồng để thuê người phụ bán theo ca. Tổng cộng, các chi phí cố định và biến đổi hàng tháng của tôi dao động từ 75-80 triệu đồng.

Như vậy, những tháng “bán tốt”, tôi có thể thu về hơn 10 triệu đồng, còn những tháng ế ẩm thì chỉ được khoảng 5 triệu đồng. Thậm chí, có những tháng tôi còn bị lỗ do hàng tồn kho hoặc khách trả lại hàng. Điều này có nghĩa là, tỷ suất lợi nhuận thực tế của tôi chỉ khoảng 10%, trong khi tôi phải làm việc toàn thời gian, từ sáng đến tối, và còn phải lo toan nhiều vấn đề khác như vốn xoay vòng, duy trì mối quan hệ với khách hàng và cạnh tranh về giá cả.

Thời gian qua, nhiều người chỉ nhìn vào con số doanh thu 1 tỷ đồng mỗi năm mà cho rằng những người buôn bán như tôi là giàu có. Nhưng sự thật là tôi vẫn phải lo lắng từng khoản chi phí sinh hoạt, tiền học cho con, tiền khám chữa bệnh, và chưa bao giờ dám nghĩ đến việc nghỉ ngơi hay tích lũy.

Việc chuyển sang hình thức xuất hóa đơn điện tử, kết nối máy tính tiền và quản lý từng giao dịch sẽ khiến tôi tốn thêm chi phí đầu tư vào máy móc, phần mềm và nhân sự. Bên cạnh đó, tôi còn phải mất thêm thời gian và công sức, trong khi lợi nhuận không tăng lên tương ứng.

Vì vậy, tôi rất ủng hộ việc duy trì hình thức thuế khoán đối với các hộ kinh doanh nhỏ có doanh thu dưới 1 tỷ đồng một năm. Điều này sẽ tạo điều kiện cho những người làm ăn như chúng tôi tiếp tục bám trụ với nghề.

Mặc dù hình thức thuế khoán hiện tại không phải lúc nào cũng hoàn toàn chính xác, nhưng nó đơn giản, dễ hiểu và dễ thực hiện. Tôi biết mình phải đóng bao nhiêu tiền thuế và có thể tính toán được dòng tiền trong tháng. Đối với những người buôn bán nhỏ như tôi, sự ổn định này là rất cần thiết. Nếu có thay đổi, tôi mong rằng những điều chỉnh sẽ được thực hiện dần dần, phù hợp với thực tế và có sự phân loại rõ ràng giữa các hộ kinh doanh nhỏ, siêu nhỏ với các hộ có doanh thu hàng chục tỷ đồng mỗi năm.

Tôi không hề có ý định trốn thuế. Tuy nhiên, nếu cách thức thu thuế trở nên quá phức tạp, những người làm ăn nhỏ như tôi sẽ gặp rất nhiều khó khăn. Các hộ kinh doanh nhỏ thường không có hóa đơn đầu vào, do đó không thể khấu trừ thuế như các doanh nghiệp lớn. Chúng tôi cũng không có đội ngũ kế toán để xử lý hồ sơ hàng tháng. Nếu bị “đẩy” vào một mô hình quản lý thuế quá phức tạp, tôi e rằng mình sẽ phải đóng cửa cửa hàng vì quá tải và nản lòng.

Không phải ai kinh doanh cũng giàu có. Rất nhiều người như tôi phải làm việc vất vả cả tháng trời, nhưng đến cuối tháng vẫn phải tính toán chi li từng bữa ăn, từng khoản tiền học cho con. Tôi hy vọng rằng chính sách thuế sẽ được xây dựng dựa trên thực tế và có sự lắng nghe ý kiến từ những người kinh doanh thực sự trên thị trường, chứ không chỉ nhìn vào con số doanh thu. Chỉ như vậy mới có thể duy trì được sự ổn định cho nền kinh tế.

Admin


Nguồn: VnExpress

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *