Bộ phim mới nhất của Pixar đặt ra một câu hỏi đầy gợi mở: Liệu con người có thực sự cô đơn trong vũ trụ bao la này? Ý tưởng này từng được khơi gợi từ năm 1977, khi hai tàu thăm dò Voyager mang theo những hình ảnh và thông điệp từ Trái Đất, với hy vọng một ngày nào đó sẽ được các nền văn minh ngoài hành tinh tìm thấy. Tuy nhiên, gần nửa thế kỷ đã trôi qua mà vẫn chưa có hồi âm. Giờ đây, “Elio” tiếp tục khám phá chủ đề này thông qua câu chuyện về một cậu bé 11 tuổi.
Elio, do Yonas Kibreab lồng tiếng, sống với dì Olga sau khi mất cha mẹ. Cậu bé có một tâm hồn nhạy cảm và luôn cảm thấy cô đơn, lạc lõng, không thể hòa nhập với thế giới xung quanh. Trong một lần tham quan triển lãm về tàu vũ trụ Voyager, Elio đã thử liên lạc với các nền văn minh ngoài Trái Đất, hy vọng rằng họ có thể hiểu cậu hơn những người thân. Chính niềm hy vọng này đã dẫn cậu đến một cuộc phiêu lưu kỳ diệu, khi cậu bất ngờ trở thành “Đại sứ Trái Đất” và được đưa đến hội đồng liên hành tinh Communiverse.

Bộ phim không chỉ là một cuộc phiêu lưu ngoài không gian, mà còn là một câu chuyện cảm động về tình cảm gia đình. Đạo diễn khéo léo lồng ghép những tình huống hài hước và xúc động để thể hiện rằng, dù có những khác biệt, các thành viên trong gia đình luôn khao khát được thấu hiểu và kết nối với nhau.
Những nhân vật phụ như dì Olga và cha của Glordon cũng được xây dựng một cách sâu sắc. Dù luôn muốn những điều tốt đẹp nhất cho con cái, họ phải đối mặt với những mâu thuẫn và khó khăn do khoảng cách thế hệ, đặc biệt là khi con cái của họ không giống với những “chuẩn mực” mà xã hội mong đợi.
Hành trình khám phá vũ trụ của Elio có thể được hiểu như một ẩn dụ cho việc tìm kiếm sự kết nối với những người xung quanh. Dải ngân hà bao la tượng trưng cho sự cô đơn và rộng lớn, trong khi việc Elio trở thành đại diện của loài người mang đến cho cậu cơ hội được lắng nghe và khẳng định bản thân, điều mà cậu chưa từng có ở Trái Đất. Cộng đồng Communiverse là một xã hội lý tưởng, nơi sự khác biệt được chấp nhận và tôn trọng, hoàn toàn trái ngược với thế giới thực. Nhân vật Glordon, dù khác loài, lại có nhiều điểm chung với Elio: cả hai đều thiếu thốn tình cảm gia đình và khao khát được chấp nhận.

Thông qua những tình tiết đầy ý nghĩa, bộ phim gửi gắm một thông điệp sâu sắc: để hòa nhập với thế giới xung quanh, trước hết chúng ta phải đối diện và chữa lành những cảm xúc bên trong mình. Động lực giúp Elio và Glordon vượt qua khó khăn chính là tình yêu thương. Với nhiều đứa trẻ, điều quan trọng nhất không phải là tìm ra câu trả lời đúng, mà chỉ cần một cái ôm chân thành từ cha mẹ.

Về mặt hình ảnh, “Elio” tiếp tục khẳng định phong cách hoạt hình sáng tạo của Pixar với những thiết kế sinh vật độc đáo, không gian vũ trụ bao la và những cảnh chuyển động mượt mà. Những cảnh như Elio bị đưa đi giữa bầu trời đêm hay hội trường đa sắc màu của Communiverse đều mang tính thẩm mỹ cao, góp phần làm phong phú thêm câu chuyện.
Âm nhạc cũng đóng một vai trò quan trọng trong việc dẫn dắt cảm xúc và làm nổi bật thế giới nội tâm của nhân vật. Phần nhạc nền là sự kết hợp giữa âm hưởng điện tử mang hơi thở khoa học viễn tưởng và những giai điệu du dương của piano và đàn dây. Những bản nhạc vang lên khi Elio cảm thấy cô đơn và bối rối, góp phần khắc họa rõ nét tâm trạng của cậu bé.
Giới phê bình đánh giá cao nội dung của bộ phim. Tờ Wall Street Journal nhận xét: “Với phong cách hoạt hình độc đáo và thông điệp ấm áp, ‘Elio’ là một bộ phim gần gũi và đầy kỳ diệu. Không gian vũ trụ thật tuyệt vời, nhưng không nơi nào bằng nhà”. ScreenRant bình luận: “Cuộc phiêu lưu mới nhất của Pixar là một câu chuyện sâu sắc về tình bạn, gia đình và sự gắn kết, có thể khiến bạn thích thú và xúc động”.
Admin
Nguồn: VnExpress