Câu chuyện xảy ra hơn một năm trước vẫn còn in đậm trong tâm trí tôi. Ngày đó, cuộc gọi từ người bạn thân thiết thời đại học đã làm xáo trộn cuộc sống của tôi. “Mày ơi, cho tao mượn 30 triệu đồng, gấp lắm. Tuần sau tao trả ngay,” giọng bạn tôi vang lên, đầy vẻ khẩn khoản.
Chúng tôi đã từng cùng nhau trải qua những ngày tháng sinh viên khó khăn, từ việc thuê chung phòng trọ, ngủ chung giường đến chia sẻ gói mì tôm cuối tháng. Những lúc không có tiền, chúng tôi vẫn đèo nhau đi làm thêm. Dù sau này mỗi người một ngả, một công việc, một thành phố, tình cảm anh em vẫn luôn bền chặt. Vì vậy, khi bạn ngỏ lời vay tiền, tôi không hề do dự, cũng không hỏi han lý do, mà lập tức đồng ý cho mượn, không cần giấy tờ hay cam kết.
“Chuyển vào số tài khoản cũ của mày nhé?” tôi hỏi. “Ừ, cảm ơn mày nhiều. Xong việc tao trả liền,” bạn tôi đáp vội. Tôi chuyển khoản ngay lập tức, chỉ trong vòng vài phút, dù số tiền đó không hề nhỏ, khiến tôi phải thắt chặt chi tiêu trong những ngày còn lại của tháng.
Tuy nhiên, suốt một tuần sau đó, tôi không nhận được bất kỳ tin tức nào từ bạn. Tôi nghĩ rằng bạn đang bận giải quyết công việc nên chưa thể trả tiền ngay. Nhưng rồi hai tuần, ba tuần, thậm chí cả tháng trôi qua trong im lặng. Vừa lo lắng, vừa khó hiểu, tôi nhắn tin qua Messenger: “Tình hình sao rồi mày? Giải quyết ổn thỏa chưa? Nếu chưa xoay kịp tiền trả thì cứ nói với tao nhé.”
Tin nhắn hiển thị “đã xem” nhưng không có phản hồi. Tôi tự nhủ: “Chắc nó ngại, hoặc đang gặp áp lực.” Tôi không muốn chuyện tiền bạc làm sứt mẻ tình bạn nên cố gắng chờ đợi thêm. Hai tháng sau, mẹ tôi không may gặp tai nạn và phải nhập viện, tôi cần tiền gấp để lo viện phí. Tôi nhắn tin lại cho bạn: “Mày có ổn không? Tao đang cần một ít tiền gấp để lo cho mẹ. Nếu mày xoay sở được thì gửi lại giúp tao nhé.” Lần này, không chỉ không trả lời, bạn còn chặn tôi trên Facebook.
Tôi không thể tin vào mắt mình. Người mà tôi từng coi là “anh em sống chết có nhau” giờ lại biến mất cùng với 30 triệu đồng, không một lời giải thích, thậm chí không một lời xin lỗi. Tôi cảm thấy bất lực, hụt hẫng, và tức giận đến mức muốn tìm gặp bạn để làm rõ mọi chuyện. Nhưng rồi tôi suy nghĩ lại, nếu bạn đã chọn cách cắt đứt như vậy, thì dù tôi có nói gì, tình bạn này cũng đã chấm dứt.
Với tôi, điều đau đớn nhất không phải là mất tiền, mà là cảm giác bị người mình tin tưởng nhất phản bội. Tôi chia sẻ câu chuyện này không phải để than vãn, mà để nhắn nhủ với những ai đang lưỡng lự như tôi: Cho bạn thân vay tiền không sai, nhưng hãy chuẩn bị sẵn tâm lý rằng có thể bạn sẽ không bao giờ lấy lại được cả tiền lẫn bạn.
Tôi đã mất 30 triệu đồng và một tình bạn kéo dài 10 năm. Đổi lại, tôi học được một bài học: Lòng tin không được đo bằng số năm quen biết, mà bằng cách người ta đối xử với mình khi có cơ hội quay lưng. Đó là một bài học đắt giá về tình bạn và lòng tin trong cuộc sống.
Admin
Nguồn: VnExpress