Câu chuyện cháu gái tôi gặp khó khăn trong học tập ở lớp một đã thôi thúc tôi chia sẻ kinh nghiệm này, với hy vọng giúp ích cho những phụ huynh đang lo lắng về con mình. Cháu gái tôi, khi gần hết lớp một, vẫn chật vật với việc đánh vần và nhận diện chữ cái, đặc biệt là chữ in hoa hoặc cách điệu. Môn toán cũng là một thử thách lớn, cháu thường phải dùng đến ngón tay để tính toán. Tôi phát hiện ra cháu còn lén lút dùng điện thoại để bấm máy tính cho nhanh, tránh bị mẹ la mắng vì chậm trễ bài vở. Thời điểm đó, năng lực học tập của cháu chỉ ở mức trung bình, luôn chậm hơn các bạn từ hai đến ba buổi học.
Theo quan điểm của tôi, sự khác biệt lớn nhất giữa người học giỏi và người học chưa tốt nằm ở trí tưởng tượng và vốn từ vựng. Về vốn từ vựng, tôi có thời gian dài chăm sóc và dạy dỗ các cháu từ nhỏ. Cháu đầu được tôi dạy đến năm 5 tuổi, cháu thứ hai đến năm 3 tuổi. Tôi áp dụng phương pháp flash card để dạy cháu nhận biết và gọi tên các sự vật, hiện tượng xung quanh. Dù có hướng dẫn đánh vần trên flash card, tôi chủ yếu tập trung vào việc giúp cháu gọi đúng tên mọi thứ.
Tiếp theo, tôi dạy các cháu hát. Ngay khi vừa biết nói, các cháu đã được học hát, thuộc rất nhiều bài hát thiếu nhi, cả tiếng Việt lẫn tiếng Anh. Tôi cũng sử dụng phương pháp học qua chỉ thị, giao các mệnh lệnh đơn giản như lấy đồ vật hoặc thực hiện các yêu cầu khác để cháu hiểu nghĩa của từ ngữ và ý muốn của người khác. Ngoài ra, tôi cho các cháu xem các chương trình truyền hình thực tế, phim hoạt hình phiêu lưu, khám phá và phim khoa học thiếu nhi để mở rộng vốn từ vựng.
Về trí tưởng tượng, tôi khuyến khích các cháu vẽ, cắt xé giấy, gấp đồ và xếp hình. Dù vẽ chưa đẹp, tôi vẫn luôn động viên cháu vẽ những gì mình thích hoặc theo yêu cầu của tôi. Tôi cũng thường xuyên kể chuyện cho các cháu nghe qua tivi, đến nỗi hai chị em có thể thay nhau đóng các vai trong truyện. Cháu lớn không ngại đóng vai phản diện, thậm chí còn bắt chước cả điệu cười của mụ phù thủy khiến tôi và cháu thứ hai đôi khi phải rùng mình.
Cháu gái lớn của tôi học rất tốt, chỉ có một vấn đề nhỏ là khi học phép nhân chia, cháu không thuộc bảng cửu chương và không hiểu bản chất của phép tính. Tôi đã dành thời gian giải thích để cháu hiểu rõ hơn về phép nhân chia. Còn với cháu gái thứ hai, vấn đề nằm ở áp lực từ mẹ do cháu tiếp thu chậm hơn. Mẹ cháu thường so sánh cháu với chị, khiến cháu cảm thấy xấu hổ và chán nản việc học. Cháu từng muốn bỏ học vì cảm thấy không vui ở trường cũng như ở nhà.
Nhận thấy tình hình đó, tôi đã thay đổi cách tiếp cận, giúp cháu lấy lại hứng thú học tập. Tôi nói với cháu rằng đi học vui hơn ở nhà vì có bạn bè, được vui chơi cùng bạn, còn ở nhà thì buồn tẻ. Tôi cũng chỉ ra những bất lợi của việc không đi học, ví như không biết chữ sẽ bị người khác lợi dụng. Tôi nhấn mạnh rằng thế giới có nhiều người xấu, có thể điều khiển những người không biết chữ. Điều này đã tác động mạnh đến cháu, thúc đẩy cháu học tập trở lại.
Nhờ trí tưởng tượng phong phú, cháu dễ dàng hình dung ra một tương lai tươi sáng nếu cố gắng học hành. Tôi cũng bắt đầu can thiệp vào việc học của cháu, giúp cháu nhận diện mặt chữ in hoa, luyện đánh vần và sửa lỗi chính tả. Tôi khuyến khích cháu viết nhiều hơn để rèn luyện khả năng sử dụng từ ngữ và phát huy trí tưởng tượng. Bên cạnh đó, tôi tham khảo các video trên Youtube và Chat GPT để hỗ trợ cháu học chương trình giáo dục phổ thông mới.
Về môn toán, tôi quan sát cháu làm bài tập, chỉ ra những lỗi sai và giảng giải lại kiến thức còn thiếu. Tôi dạy cháu tính toán mà không cần dùng máy tính, khuyến khích cháu ghi nhớ thay vì xòe tay. Tôi cũng chú ý đến chế độ dinh dưỡng và thay đổi góc học tập để tạo sự tập trung cho cháu. Trước đây, cháu thường ngồi học chung bàn với chị, dễ bị phân tâm. Tôi đã chia ra hai bàn riêng để tăng tính độc lập và chủ động cho cháu. Kết quả là, hết lớp một, cháu đã trở thành học sinh tiên tiến, và từ lớp hai trở đi, cháu đạt danh hiệu học sinh xuất sắc như chị gái mình.
Tuy vậy, tôi vẫn luôn nhắc nhở em gái mình (mẹ của các cháu) giữ vững tinh thần khuyến khích học tập cho con, không khoe khoang thành tích. Tôi cho rằng cuộc đời có lúc thăng, lúc trầm, nên khi thành công cũng không nên kiêu ngạo, để tránh trở thành trò cười khi gặp khó khăn. Tôi luôn tâm niệm rằng, nếu bạn dành cả tuổi trẻ để chứng minh mình hơn người, thì cả tuổi già về sau thiên hạ sẽ chứng minh bạn không bằng họ.
Admin
Nguồn: VnExpress