‘Materialists’: Thực dụng trong tình yêu – Review phim

Bộ phim “Materialists,” do Celine Song đạo diễn, người từng gây tiếng vang với “Past Lives” (2023), xoay quanh Lucy, một chuyên gia tư vấn hẹn hò ở New York. Tại một đám cưới của khách hàng, cô thu hút sự chú ý của Harry Castillo (Pedro Pascal), một doanh nhân thành đạt, đồng thời gặp lại người yêu cũ, John (Chris Evans), một diễn viên đang gặp khó khăn trong sự nghiệp. Lucy đứng trước ngã rẽ, phải lựa chọn giữa sự ổn định tài chính và cuộc sống thiếu thốn trước đây.

Trong tác phẩm điện ảnh thứ hai này, Celine Song tiếp tục khai thác sâu chủ đề về những mối quan hệ phức tạp, khó định nghĩa, nhưng với một cách tiếp cận ít kịch tính hơn. Đạo diễn đặt nhân vật chính vào bối cảnh một thành phố xa hoa, nơi giá trị vật chất chi phối mọi thứ.

Lucy và đồng nghiệp, với kinh nghiệm dày dặn trong việc mai mối cho giới thượng lưu, hiểu rõ những tiêu chuẩn khắt khe của khách hàng: ngoại hình ưa nhìn, chiều cao lý tưởng, phong cách thời trang tinh tế và thu nhập ít nhất vài trăm nghìn đô la mỗi năm. Tuy nhiên, đằng sau những tiêu chí này là những cuộc “giao dịch,” nơi tình cảm chỉ là chất xúc tác cho những khoản đầu tư tương lai. Thậm chí, có những người tìm đến phẫu thuật thẩm mỹ để có thể tìm được một nửa phù hợp. Tình yêu, trong bối cảnh này, trở thành một sự lựa chọn có tính toán, như nhân vật Charlotte thừa nhận, cô chấp nhận kết hôn với người do Lucy mai mối vì cảm thấy vị thế của mình được nâng cao khi ở bên cạnh anh ta.

Theo Variety, “Materialists” mang dáng dấp của một bộ phim hài lãng mạn, nhưng thực chất lại phá vỡ những khuôn mẫu quen thuộc của thể loại này. Phim không tô hồng tình yêu mà tiếp cận chủ đề này một cách thực tế, phơi bày những góc khuất một cách nhẹ nhàng, đủ để người xem phải suy ngẫm.

Dàn diễn viên Materialists, từ trái qua: Chris Evans, Dakota Johnson và Pedro Pascal. Ảnh: Sony Pictures
Dàn sao “Materialists”: Chris Evans, Dakota Johnson & Pedro Pascal. Ảnh: Internet

Lucy được xây dựng là một người phụ nữ lý trí, độc lập, nhưng cũng mang trong mình những tổn thương. Cô luôn tỉnh táo trong các mối quan hệ, biết rõ điều mình muốn và không ngại đưa ra những quyết định mang lại lợi ích cho bản thân. Trong mắt nhiều người, cô đại diện cho chủ nghĩa thực dụng. Nhưng ẩn sau vẻ ngoài lạnh lùng đó, Lucy đang lạc lối trong thế giới tình yêu.

Với thu nhập hàng năm 80.000 đô la, Lucy không thuộc giới giàu có, một con số “vừa đủ” trong bối cảnh New York xa hoa. Khi gặp lại John, người đang làm bồi bàn để kiếm sống, cô nhận ra mình vẫn còn tình cảm với anh, nhưng không sẵn sàng quay lại, vì tài chính là yếu tố chi phối mối quan hệ tình cảm của cô. Trong một cảnh hồi tưởng, vào kỷ niệm 5 năm yêu nhau, Lucy và John đã có một buổi hẹn hò không mấy suôn sẻ, khi cô muốn ăn tối ở một nơi sang trọng, còn John lại gặp khó khăn trong việc tìm chỗ đậu xe và phải trả thêm tiền vì đến muộn.

Sự lựa chọn của Lucy giữa hai người đàn ông phản ánh cách xã hội định nghĩa hạnh phúc thông qua lăng kính vật chất. Harry là hình mẫu lý tưởng của nhiều cô gái: giàu có, lịch lãm, làm việc trong lĩnh vực đầu tư và sống trong một căn penthouse trị giá 12 triệu đô la ở trung tâm New York. Trong khi đó, John, dù điển trai và chân thành, lại có một cuộc sống vất vả hơn. Vì không có tài sản, anh bị xem như một người bên lề xã hội, khó có thể thành công.

Trailer
Trailer “Materialists – Một nửa hoàn hảo”: Lịch chiếu & thông tin phim. Ảnh: Internet

Dàn diễn viên đã góp phần làm tăng thêm chiều sâu cảm xúc cho bộ phim. Dakota Johnson thể hiện vai Lucy với phong thái điềm tĩnh, sử dụng ánh mắt, hành động và lời nói để dẫn dắt người xem. Nhân vật của cô lúc mạnh mẽ, làm chủ mọi thứ, lúc lại mong manh và lạc lối. Chris Evans rũ bỏ hình ảnh “nam thần” quen thuộc để vào vai John, một người đàn ông bình dị, chân thành, thể hiện sự túng quẫn và bất lực qua ánh mắt. Pedro Pascal gây ấn tượng với vai Harry, một người đàn ông lịch lãm với giọng nói trầm ấm.

Cảnh nhân vật Lucy và Harry hẹn hò trong Materialists. Ảnh: Sony Pictures
“Materialists”: Khoảnh khắc hẹn hò của Lucy & Harry. Ảnh: Internet

Hình ảnh trong phim được dàn dựng có chủ đích, khắc họa New York như một nơi mà con người phải cố gắng tồn tại giữa những chuẩn mực xã hội. Các bữa tiệc, nhà hàng, căn hộ cao cấp hiện lên hào nhoáng nhưng trống trải. Trong nhiều phân đoạn, Lucy thường đứng giữa khung hình, làm tăng thêm cảm giác cô đơn của nhân vật.

Bộ phim nhận được nhiều lời khen ngợi từ giới chuyên môn. Tạp chí Variety nhận xét: “Materialists là một tác phẩm đáng chú ý. Celine Song một lần nữa khẳng định cô là một trong những đạo diễn có cái nhìn sắc sảo về mối liên hệ giữa tình cảm, khát vọng và những ràng buộc của thời đại”.

Trang Chicago Reader bình luận: “Đạo diễn Song làm nổi bật khía cạnh khó khăn của tình yêu mà không thổi phồng kịch tính. Thay vì mang lại sự ngọt ngào, bộ phim kéo người xem vào vùng xám của khao khát và quyền lực”.

Tuy nhiên, chủ đề của phim chưa được khai thác một cách triệt để đến cuối. Dù dễ xem, nhịp phim trở nên lan man khi lặp lại những câu hỏi về tình yêu, hôn nhân và giá trị con người. Trên Threads, nhiều khán giả cho rằng dự án này có phần “lép vế” về mặt cảm xúc so với “Past Lives,” và cho rằng cái kết với cảnh Lucy và John đột nhập vào một đám cưới xa lạ là gượng ép và thiếu thuyết phục.

Admin


Nguồn: VnExpress

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *