Sau ba năm ly hôn, tôi, một phụ nữ 32 tuổi làm việc văn phòng, vẫn day dứt về cuộc hôn nhân đã qua với chồng cũ, 37 tuổi, một người đàn ông hiền lành, vui vẻ. Dù cả hai đều có công việc ổn định tại các công ty nước ngoài, cuộc sống chung đã không thể vượt qua những mâu thuẫn giữa tôi và mẹ chồng, cùng với những khác biệt trong quan điểm sống.
Dù đã chia tay, chúng tôi vẫn giữ liên lạc. Anh thường bày tỏ mong muốn hàn gắn, nói rằng vẫn còn tình cảm với tôi. Tuy nhiên, tôi lại sợ hãi những khó khăn cũ, đặc biệt là sự vô tâm và việc anh quá coi trọng gia đình ruột mà không bảo vệ tôi trước những xung đột với mẹ chồng. Tôi luôn nhẫn nhịn, im lặng trước mẹ chồng, dù đúng sai, chỉ biết âm thầm chịu đựng.
Gần đây, sau hai tháng im lặng, anh lại nhắn tin hỏi thăm. Trong cuộc trò chuyện, tôi khuyên anh nên quan tâm, chăm sóc người yêu sau này, đừng vô tâm như đã từng với tôi. Anh khẳng định sẽ không kết hôn với ai khác, mà chỉ chờ đợi tôi thay đổi ý định và quay về. Chị gái anh cũng xác nhận rằng anh vẫn độc thân suốt ba năm qua, dù gia đình đã cố gắng mai mối.
Thực lòng, tôi vẫn còn yêu anh, nhưng không đủ dũng khí để quay lại với một người chồng thiếu bản lĩnh. Anh chưa từng thể hiện sự quan tâm bằng những hành động nhỏ nhặt như mua thuốc khi tôi ốm hay chở tôi đi mua sắm. Thậm chí, khi tôi bày tỏ thích một loại bánh nào đó và muốn anh mua tặng, anh chỉ đề nghị đưa tiền để tôi tự mua. Không phải tôi thiếu tiền, mà tôi khao khát sự quan tâm từ người chồng. Giờ đây, tôi cảm thấy bất lực và đau khổ vì không thể quên được anh, không biết phải làm sao để thoát khỏi tình trạng này.
Admin
Nguồn: VnExpress