Thế hệ Gen Z khi bước chân vào thị trường lao động thường xuyên đối mặt với những đánh giá như “dễ dàng bỏ việc”, “thiếu kiên nhẫn” hay “không trung thành”. Tuy nhiên, theo quan điểm của một người thuộc thế hệ này, việc Gen Z rời bỏ công việc hiện tại phần lớn xuất phát từ những lý do chính đáng, thể hiện nhận thức rõ ràng về quyền lợi và giới hạn cá nhân.
Những ý kiến phản biện này được đưa ra sau khi đọc bài viết của tác giả Minh Tuyền, trong đó than phiền về việc khó giữ chân nhân viên Gen Z với các lý do như không được nghỉ thứ bảy, thiếu cơ hội thăng tiến hoặc sếp quá khắt khe.
Thứ nhất, việc không được nghỉ thứ bảy, theo quan điểm của người viết, phản ánh tư duy quản trị lạc hậu và cách tổ chức công việc thiếu tôn trọng nhân viên. Trong bối cảnh hiện nay, khi nhiều ngành nghề không đòi hỏi hoạt động liên tục, việc yêu cầu nhân viên làm việc sáu ngày một tuần không chỉ ảnh hưởng đến sức khỏe và đời sống cá nhân mà còn cho thấy sự coi thường thời gian của người lao động.
Thứ hai, về cơ hội thăng tiến, không ai mong muốn bị “mắc kẹt” mãi ở một vị trí mà không có triển vọng phát triển. Nếu công ty không xây dựng lộ trình thăng tiến rõ ràng, không đầu tư vào đào tạo và không kỳ vọng vào nhân viên, thì việc tìm kiếm cơ hội mới là một quyết định sáng suốt, không phải là thiếu kiên nhẫn.
Thứ ba, đối với vấn đề “sếp khó tính”, Gen Z không ngại làm việc dưới sự quản lý nghiêm khắc và yêu cầu cao. Tuy nhiên, nhiều trường hợp “sếp khó tính” ở Việt Nam lại thể hiện sự nhỏ nhen, soi mói, áp đặt cá nhân và lạm dụng quyền lực. Trong những tình huống như vậy, việc Gen Z quyết định rời đi là điều dễ hiểu.
Trước khi chỉ trích Gen Z, các nhà tuyển dụng nên tự đánh giá xem liệu công ty đã đủ tốt hay chưa, từ kế hoạch đào tạo, môi trường làm việc chuyên nghiệp đến chế độ đãi ngộ cạnh tranh. Gen Z không hề thiếu nỗ lực, khả năng học hỏi nhanh, chịu áp lực tốt và thích ứng linh hoạt. Tuy nhiên, họ cũng sẵn sàng rời đi nếu cảm thấy môi trường làm việc thiếu công bằng, minh bạch và không tạo điều kiện cho sự phát triển.
Mối quan hệ giữa nhân viên và công ty là một giao dịch. Nhân viên cung cấp sức lao động, kỹ năng và thời gian, và họ có quyền lựa chọn “người mua” tốt nhất. Nếu công ty trả lương thấp, bóc lột và thiếu công bằng, trong khi có những lựa chọn khác tốt hơn, việc nhân viên chuyển sang một công ty khác là hoàn toàn hợp lý. Đây không phải là “thiếu trung thành”, mà là sự tự bảo vệ giá trị bản thân.
Người tài không bị ràng buộc bởi lòng trung thành mù quáng. Họ cần sự công nhận, cơ hội phát triển và sự đối xử công bằng. Nếu nhà tuyển dụng không thể giữ chân họ, nguyên nhân không nằm ở Gen Z mà ở việc công ty chưa đủ hấp dẫn để trở thành lựa chọn gắn bó lâu dài.
Thay vì đổ lỗi cho việc người trẻ dễ “nhảy việc”, các công ty nên nỗ lực để trở thành nơi mà nhân tài muốn ở lại. Sự trung thành không phải là một nghĩa vụ mà là kết quả của một môi trường làm việc tốt.
Admin
Nguồn: VnExpress