Trong một buổi họp gần đây của công ty, tôi đã vô tình gây ra sự cố nhỏ. Do cần giải quyết gấp một lượng lớn hồ sơ trước chuyến công tác ngày hôm sau, tôi vừa tham gia cuộc họp vừa tranh thủ ký duyệt các chứng từ. Vì không gian làm việc hạn chế, tôi đã di chuyển máy tính cá nhân để có chỗ kê tài liệu, không may làm đổ ly nước về phía đồng nghiệp, trong đó có một bạn đang dùng máy tính để ghi biên bản cuộc họp. Chúng tôi đã cùng nhau khắc phục sự cố và cuộc họp tiếp tục diễn ra.
Ngay sau đó, bạn đồng nghiệp phát hiện máy tính không lên nguồn khi cắm sạc. Bạn nhắn tin báo với tôi rằng máy có thể đã bị vào nước, và tôi đề nghị bạn nên mang máy đi kiểm tra. Ba ngày sau, khi tôi đang trên đường trở về sau chuyến công tác, bạn báo chi phí sửa chữa dự kiến là 2,5 triệu đồng, với chẩn đoán nước đã vào mainboard gây rỉ sét và mất nguồn. Ngay lập tức, tôi đã chuyển khoản số tiền này cho bạn như một lời xin lỗi và chia sẻ rủi ro.
Tuy nhiên, ba ngày sau đó, bạn thông báo rằng nơi sửa chữa từ chối nhận máy vì tình trạng hư hỏng quá nặng và hoàn trả lại 2,5 triệu đồng. Tôi chưa vội cung cấp số tài khoản để nhận lại tiền vì muốn có thông tin rõ ràng hơn. Mười ngày sau sự cố, bạn mang trực tiếp 2,5 triệu đồng đến bàn làm việc của tôi và cho biết đã đi ba nơi nhưng không sửa được máy. Khi tôi hỏi về giá trị hiện tại của máy, bạn ước tính khoảng 20 triệu đồng sau khấu hao. Tôi đề nghị hỗ trợ 50% giá trị máy và bạn đồng ý. Tôi đề nghị bạn giữ lại 2,5 triệu đã nhận trước đó, và tôi sẽ chuyển phần còn lại sau. Thế nhưng, ngay chiều hôm đó, bạn nhắn tin thúc giục tôi chuyển tiền để kịp mua máy mới. Tôi trả lời sẽ thu xếp trong tuần và đề nghị bạn mang máy đến công ty để tôi kiểm tra lại tình trạng trước khi hoàn tất thanh toán.
Từ đây, tình huống trở nên phức tạp hơn. Bạn thay đổi ý định, yêu cầu tôi phải hỗ trợ 75% giá trị máy nếu muốn lấy lại máy cũ, nếu không bạn sẽ tự bán xác máy. Bạn từ chối mang máy đến công ty để tôi kiểm tra, cho rằng tôi chỉ cần gọi điện thoại đến các cửa hàng sửa chữa mà bạn đã liên hệ để xác minh. Trong các tin nhắn tiếp theo, bạn liên tục bày tỏ sự tiếc nuối về chiếc máy và mong tôi sớm chuyển khoản. Đến thời điểm này, tôi cảm thấy một sự cố ban đầu đơn giản và thiện chí giải quyết đã đi quá xa so với tinh thần ban đầu. Quan điểm của tôi là đây là một rủi ro không ai mong muốn, cả hai bên đều có phần sơ suất. Việc chia sẻ trách nhiệm nên dựa trên sự tự nguyện và tôn trọng lẫn nhau, chứ không phải là điều kiện hay sự mặc cả.
Tôi xin nói thêm, bạn đồng nghiệp này thuộc thế hệ Gen Z, mới đi làm được hai năm, còn tôi thuộc thế hệ 7x. Tôi chia sẻ lại toàn bộ sự việc này và mong nhận được ý kiến từ mọi người: Nếu là bạn, bạn sẽ xử lý tình huống này như thế nào? Đề nghị hỗ trợ 50% giá trị máy đã hợp lý chưa? Tôi có nên tiếp tục giữ thiện chí hay dừng lại ở mức hỗ trợ ban đầu là 2,5 triệu đồng? Xin chân thành cảm ơn mọi người đã lắng nghe và chia sẻ.
Admin
Nguồn: VnExpress