Jennifer Kesse, cô gái 24 tuổi đầy triển vọng, sống một mình trong một căn hộ ở Orlando, Florida. Với sự nghiệp quản lý tài chính vững chắc, Jennifer dường như có tất cả, đặc biệt sau chuyến đi nghỉ dưỡng đáng nhớ tại Quần đảo Virgin thuộc Mỹ cùng bạn trai, Rob Allen. Tuy nhiên, cuộc sống hoàn hảo ấy đã bị xáo trộn bởi một sự kiện bí ẩn vào một buổi sáng tháng 1 năm 2006.
Vào ngày 24 tháng 1 năm 2006, Jennifer đột ngột mất tích, mở đầu cho một vụ án đầy bế tắc.

Tối ngày 23 tháng 1, sau khi tan làm lúc 6 giờ chiều, Jennifer đã trò chuyện cùng gia đình qua điện thoại. Đến 10 giờ tối, cô gọi cho Rob, bạn trai mình, trước khi đi ngủ. Rob trở thành người cuối cùng liên lạc được với cô.
Thường lệ, Jennifer sẽ nhắn tin hoặc gọi điện cho Rob vào mỗi buổi sáng trước khi đi làm. Tuy nhiên, ngày 24 tháng 1, Rob không nhận được bất kỳ tin nhắn nào từ cô. Lo lắng, anh liên tục gọi nhưng chỉ nhận được hộp thư thoại.
Sự vắng mặt của Jennifer tại một cuộc họp quan trọng vào sáng hôm đó cũng khiến đồng nghiệp lo lắng. Đến 11 giờ sáng, công ty đã liên lạc với bố mẹ Jennifer để thông báo tình hình. Linh cảm có điều chẳng lành, họ tức tốc lái xe đến căn hộ của con gái.
Tại đây, họ phát hiện chiếc xe của Jennifer đã biến mất, nhưng căn hộ không có dấu hiệu bị đột nhập. Một chiếc khăn ẩm cho thấy cô đã tắm vào sáng hôm đó, cùng với quần áo vương trên giường, bộ đồ ngủ trên sàn và đồ trang điểm trên kệ. Đôi giày cao gót yêu thích của Jennifer cũng không còn trong tủ. Mọi thứ dường như chỉ ra rằng cô đã đi làm như bình thường. Câu hỏi đặt ra là: Jennifer đang ở đâu?
Những manh mối ít ỏi được tìm thấy trong chiếc xe của Jennifer.
Vợ chồng Kesse ngay lập tức trình báo sự việc với Sở Cảnh sát Orlando. Tuy nhiên, phản ứng ban đầu của cảnh sát khiến họ thất vọng. Theo lời kể của bố Jennifer, cảnh sát chỉ xem xét qua loa và cho rằng có thể cô cãi nhau với bạn trai rồi sẽ quay lại.
Gia đình và bạn bè Jennifer bắt đầu phát tờ rơi tìm kiếm thông tin. Đến ngày hôm sau, tin tức về vụ mất tích đã lan rộng khắp cả nước.
Hai ngày sau khi Jennifer mất tích, cảnh sát nhận được tin báo về một chiếc Chevy Malibu màu đen đời 2004 giống hệt xe của cô, đỗ cách khu chung cư của Jennifer khoảng 1,6 km. Xác minh cho thấy đó chính là xe của Jennifer.

Tuy nhiên, việc khám nghiệm chiếc xe tại phòng thí nghiệm chỉ thu được hai manh mối nhỏ: một lượng ADN không đáng kể và một dấu vết “quá nhỏ” để có thể phân tích. Bố Jennifer đã tiết lộ thông tin này với Fox News vào năm 2016.
Một đầu đĩa DVD vẫn còn ở ghế sau. Các vật dụng cá nhân như điện thoại di động và ví đã biến mất, nhưng tài khoản ngân hàng của Jennifer không có bất kỳ giao dịch nào kể từ khi cô mất tích, khiến cảnh sát loại trừ khả năng cướp của.
Một chi tiết đáng chú ý khác là đoạn phim từ camera giám sát tại khu chung cư nơi chiếc xe được tìm thấy. Đoạn phim cho thấy chiếc xe được đỗ vào buổi trưa ngày Jennifer mất tích. Một người ngồi trong xe khoảng 32 giây, sau đó bước ra và đi mất. Đáng tiếc, các đặc điểm nhận dạng của người này gần như bị che khuất hoàn toàn bởi cổng sắt của khu chung cư. Do camera chỉ ghi hình ba giây một lần, khuôn mặt của nghi phạm liên tục bị che khuất bởi các cột cổng khác nhau.
Các nhà điều tra đã nhờ NASA hỗ trợ nâng cao chất lượng hình ảnh, nhưng vẫn không thể xác định nghi phạm là nam hay nữ. Họ chỉ xác định được người này cao khoảng 1,65 đến 1,75 m và mặc quần áo trắng. Truyền thông đã gọi người này là “nghi phạm may mắn nhất từ trước đến nay”.
Với ít manh mối hữu ích, cảnh sát đã chuyển hướng điều tra sang những người quen biết Jennifer. Em trai, bạn trai và bạn trai cũ đều bị thẩm vấn nhưng sau đó được loại khỏi danh sách nghi phạm. Một đồng nghiệp từng theo đuổi Jennifer cũng bị điều tra nhưng không có bằng chứng liên quan. Jennifer từng kể với gia đình về việc bị các công nhân xây dựng trêu ghẹo, nhưng những manh mối này cũng không mang lại kết quả. Thẻ tín dụng của Jennifer không được sử dụng sau khi cô mất tích, điện thoại di động bị tắt. Cảnh sát dường như đã đi vào ngõ cụt.
Trước khi biến mất, Jennifer dường như có tất cả mọi thứ: gia đình yêu thương, bạn trai tốt, công việc ổn định và không có lý do gì để bỏ lại tất cả. Gia đình tin rằng có điều gì đó khủng khiếp đã xảy ra với cô.
Thám tử Teresa Sprague của Sở Cảnh sát Orlando chia sẻ vào năm 2016: “Hãy tưởng tượng bạn thức dậy và không thấy con gái đâu cả. Bạn không thể liên lạc được, không thể xác định vị trí của con. Cảnh sát cũng vậy. Hàng giờ trôi qua trong hoảng loạn và từng ngày trôi qua trong cơn ác mộng tồi tệ nhất. Tôi không thể tưởng tượng được những gì gia đình Kesse đã trải qua trong suốt 10 năm qua.”
Năm 2018, gia đình Kesse đã kiện Sở Cảnh sát Orlando để yêu cầu cung cấp thêm thông tin về vụ án. Ban đầu, sở cảnh sát tuyên bố không có bất kỳ bằng chứng đáng chú ý nào liên quan đến chiếc xe của Jennifer. Tuy nhiên, sau khi tiếp cận được 16.000 trang tài liệu từ chính quyền, gia đình phát hiện cảnh sát đã thu thập ADN trong xe. Họ cũng tìm thấy những bức ảnh chưa từng thấy về chiếc xe, cho thấy bụi công trình và “dấu hiệu vật lộn” trên nắp capo.
Năm 2020, bố Jennifer cho rằng con gái có thể là nạn nhân của nạn buôn người. Năm 2022, ông cáo buộc Sở Cảnh sát Orlando tắc trách và thiếu năng lực trong quá trình điều tra, cho rằng vụ án đã bị bỏ xó từ năm 2010 trong khi gia đình phải tự tìm kiếm và thuê thám tử tư.
Tháng 11 năm 2022, Sở Thực thi Pháp luật Florida (FDLE) tiếp quản cuộc điều tra, nhưng mọi nỗ lực đều không mang lại kết quả.
Tuy nhiên, vào tháng 6 vừa qua, gia đình Kesse nhận được cuộc gọi từ FDLE thông báo rằng các điều tra viên đã thu thập được bằng chứng ADN mới và thu hẹp phạm vi nghi vấn dựa trên danh sách do chính gia đình Kesse cung cấp. Theo bố Jennifer, FDLE tin rằng vụ án đang có tiến triển nhờ công nghệ mới.
Gia đình Kesse vẫn đang chờ đợi bất kỳ thông tin mới nào có thể làm sáng tỏ số phận của Jennifer. Ông Kesse chia sẻ: “Tôi muốn biết Jennifer đang ở đâu, dù sống hay chết.”
Admin
Nguồn: VnExpress