Là một người phụ nữ thuộc thế hệ 9x, tôi hiểu rằng việc chia sẻ những vấn đề hôn nhân với gia đình đôi khi là một gánh nặng tâm lý. Chính vì vậy, tôi viết những dòng này, vừa để giãi bày nỗi lòng, vừa mong nhận được lời khuyên và cũng là một lời cảnh tỉnh cho những ai có ý định kết hôn với người đã từng trải qua một lần đổ vỡ.
Cuộc hôn nhân hơn ba năm của tôi với một người đàn ông đã có một đời vợ và một con trai không hề êm ấm. Khi mới yêu, tôi quá ngây thơ và thiếu kinh nghiệm, không hề hay biết về quá khứ của anh. Đến khi phát hiện ra sự thật, tôi đã lún quá sâu. Dù đau khổ và thất vọng vì bị lừa dối, nhưng vì đây là mối tình đầu, tôi đã không đủ mạnh mẽ để dứt ra. Tuổi thơ chứng kiến những tổn thương trong hôn nhân của người khác khiến tôi luôn e dè chuyện tình cảm. Trớ trêu thay, khi mở lòng yêu thì lại gặp phải một người không xứng đáng. Cuối cùng, tôi mang thai và quyết định kết hôn, mở đầu cho chuỗi ngày sai lầm.
Cuộc sống hôn nhân không hạnh phúc như tôi mong đợi. Chồng tôi vẫn còn lưu luyến nhiều thứ về người vợ cũ, dù họ đã ly hôn gần mười năm. Áp lực công việc, con cái quấy khóc khiến tôi nhiều lúc cảm thấy mình bị trầm cảm. Tôi đã cố gắng vượt qua giai đoạn khó khăn đó, tự nhủ rằng dù anh không yêu mình nhưng vẫn là một người cha tốt.
Thế nhưng, hơn một năm trước, tôi phát hiện chồng tôi lén lút lên mạng tìm gái trong khi tôi đang vất vả chăm con. Đỉnh điểm là việc anh ta dẫn gái đi nhà nghỉ. Tôi đã bỏ đi, nhưng vì không có ai trông con, bố mẹ đẻ không giúp được, và bố mẹ chồng vẫn hỗ trợ tôi, cộng thêm chút tình cảm còn sót lại, tôi đã quay về. Tuy nhiên, cảm xúc trong tôi đã thay đổi. Sau vài tháng, anh ta lại tiếp tục tìm đến gái gọi. Tôi quyết định ly thân cho đến Tết. Sự mềm yếu đã khiến tôi tha thứ một lần nữa. Nhưng lần này, tôi chọn cách sống thực tế hơn: tập trung kiếm tiền, bớt quan tâm đến chồng và không để cảm xúc phụ thuộc vào anh ta nữa.
Gia đình tôi giờ đây giống như một cuộc chiến tiền bạc, ai nấy giữ tiền của mình, tính toán chi li từng đồng mua sữa cho con. Những lúc tâm trạng tồi tệ, tôi lại nghĩ đến con, đến cha mẹ già và những nỗi đau mà mình đã trải qua để vực dậy tinh thần. Tôi cố gắng cho chồng cơ hội thay đổi, nhìn nhận anh ta ở những mặt tích cực. Nhưng mọi thứ trở nên bế tắc hơn khi chồng mới của vợ cũ anh qua đời. Tôi nhận thấy chồng tôi trở nên thân thiết hơn với gia đình và vợ cũ.
Tôi luôn cố gắng đối xử tốt với con riêng của chồng, dù không thể yêu thương như con ruột. Tôi yêu cầu anh có trách nhiệm với con, nhưng phải cân đối tài chính, không thể chiều theo mọi yêu cầu của vợ cũ. Những lúc như vậy, anh ta lại mắng tôi ích kỷ và so đo từng đồng với anh ta khi anh ta chi tiền cho con chung.
Chồng mới của vợ cũ anh vừa mất chưa được ba tháng, họ đã lén lút mời nhau đi sinh nhật con. Tôi đã cãi nhau với anh và hỏi tại sao không nói thẳng với tôi, tại sao bao năm qua không mời anh đến sinh nhật con, mà giờ chồng vừa mất lại mời. Tôi phát hiện ra rằng vợ cũ của anh vẫn còn liên lạc với anh khi cô ta mới ly hôn và quen biết chồng mới. Tôi thấy nhân cách của cô ta không đàng hoàng.
Tôi giờ đây không biết phải làm sao. Con còn nhỏ, không có chỗ dựa từ gia đình, tài chính chưa đủ để lo cho hai mẹ con. Nếu ly hôn, cuộc sống sẽ rất vất vả. Tôi có thể chịu đựng được, nhưng thương con còn quá nhỏ. Nếu cứ tiếp tục sống như thế này, liệu con tôi có bị tổn thương khi lớn lên trong một gia đình không hạnh phúc?
Liệu khi anh ta còn khỏe mạnh thì lo cho người khác, đến khi già yếu tôi có thể bỏ mặc anh ta không? Còn bố mẹ chồng, lợi ích thì người khác hưởng, còn trách nhiệm thì tôi phải gánh vác sao? Nếu tôi không gánh vác thì con tôi sẽ nghĩ gì về tôi? Tôi đã cố gắng hàn gắn và nói chuyện với anh ta, nhưng anh ta không muốn, vừa muốn có vợ, vừa muốn có bồ. Tôi đã thử rất nhiều lần nhưng vô ích. Tôi thật sự bế tắc. Tôi phải làm sao đây?
Admin
Nguồn: VnExpress