Vài ngày trước, tôi nhận được cuộc gọi từ một người phụ nữ tự xưng là Thảo, nhân viên một đơn vị cấp tỉnh. Cô ta nói cần tìm gấp một đơn vị xây dựng để sửa chữa một số phòng trong khu nhà ở công vụ.
Khi tôi hỏi làm sao có số của tôi, Thảo nói được anh T. (cháu tôi) giới thiệu. Vì trước đây cháu tôi cũng từng giới thiệu vài khách hàng thật nên tôi không nghi ngờ. Về sau, tôi mới biết mục tiêu của chúng là cháu tôi, nhưng vì cháu không làm xây dựng nên chúng nhờ giới thiệu người khác.
Thảo tự giới thiệu là người phụ trách mảng xây dựng, mới nhận nhiệm vụ do người cũ vừa chuyển công tác. Cô ta nói cần sửa chữa, cải tạo gấp một số phòng.
Thảo đề nghị tôi kết bạn Zalo với tài khoản “T.L” để tiện liên lạc. Tôi ngỏ ý muốn gặp mặt trao đổi nhưng cô ta từ chối với lý do công việc bận rộn, lại ở cơ quan quân sự nên hạn chế ra ngoài, hẹn dịp khác.
Tôi thấy hợp lý nên không cảnh giác. Sau đó, cô ta gửi cho tôi bảng khối lượng công việc sửa chữa và bảng chiết tính chi phí sơ sài. Tôi thắc mắc thì cô ta bảo: “Em mới nhận việc, sếp giao gấp nên gửi anh bảng chiết tính sơ bộ thôi.”
“Nếu anh có phần mềm thì chạy lại giúp em một bảng dự toán trên cơ sở khối lượng em đưa, rồi gửi em để mai em họp với các sếp xin ý kiến. Nếu sếp đồng ý, em mời anh vào khảo sát kỹ rồi mình tính tiếp.”
Cô ta còn nói nhỏ rằng nên tính dư ra một chút để khi khảo sát thực tế có phát sinh còn dễ xử lý. Tôi tranh thủ làm một bảng khái toán khá chi tiết gửi lại cho cô ta. Sau khi xem, cô ta cảm ơn và hẹn sáng mai họp xong sẽ thông báo kết quả.
Hôm sau, gần 11 giờ, Thảo gọi điện, giọng hối hả: “Sáng giờ em họp hành lu bu quá nên giờ mới gọi được cho anh.” Cô ta vui mừng thông báo các sếp đã nhất trí thông qua phương án và kinh phí sửa chữa, hẹn tôi cuối giờ chiều vào khảo sát thực tế.
Cô ta còn cẩn thận dặn tôi báo số lượng người đi, họ tên để cô ta báo bảo vệ. Thảo hứa hẹn đơn vị cô ta còn nhiều công trình sửa chữa, xây dựng, nếu tôi làm uy tín sẽ tham mưu cho sếp để hợp tác lâu dài.
Khoảng 30 phút sau, Thảo gọi lại với giọng khẩn khoản: sếp vừa giao thêm việc phải mua gấp hơn 360 giường tầng cá nhân để 3 giờ chiều có đoàn liên ngành xuống kiểm tra.
Cô ta nói chi phí duyệt cho mỗi giường là 4,7 triệu đồng, đồng thời cho tôi số điện thoại của một công ty có thể cung cấp số giường đó ngay lập tức, còn dặn tôi trả giá thấp hơn để hưởng chênh lệch.
Tôi hỏi tại sao cô ta không trực tiếp liên hệ, Thảo giải thích: “Việc này có kế hoạch từ lâu, trước đây sếp giao cho một anh, nhưng anh ấy định ăn chia với công ty nên sếp giận, chuyển anh ấy sang việc khác và không ký hợp đồng với công ty đó nữa, nên em mới phải nhờ bên anh làm trung gian mua giúp.”
Cô ta không quên nhắc lại đơn vị cô ta còn nhiều việc, nếu tôi giúp cô ta lần này tốt đẹp, cô ta sẽ tham mưu với sếp ưu tiên cho tôi ký hợp đồng sửa chữa, xây dựng các công trình sau này.
Đến đây, tôi bắt đầu nghi ngờ. Với số lượng lớn giường như vậy, giá trị lên đến hàng tỷ đồng, lẽ nào một cơ quan nhà nước lại mua bán đơn giản và gấp gáp như vậy?
Khi Thảo liên tục hối thúc tôi liên hệ với công ty bán giường, tôi càng chắc chắn có điều gì đó mờ ám. Tôi liền gọi cho cháu tôi để hỏi kỹ thì cháu bảo cũng không biết cô ta, chỉ nghe cô ta hỏi về xây dựng sửa chữa nên giới thiệu cho tôi.
Tôi định xem diễn biến tiếp theo thì vô ý gửi nhầm tin nhắn cho Thảo, nội dung là tôi nghi ngờ cô ta lừa đảo (đáng lẽ gửi cho cháu). Tôi kịp thu hồi tin nhắn, nhưng có lẽ Thảo đã kịp đọc. Phát hiện bị lộ, cô ta lập tức chặn liên lạc và biến mất.
Sau này tìm hiểu, tôi biết nhóm này “thả câu” nhiều người giống tôi, trong đó có cả bạn bè tôi. Diễn biến tiếp theo là khi con mồi liên hệ với bên cung cấp hàng hóa (cũng là đồng bọn của chúng), sẽ được báo giá thấp hơn nhiều so với giá chúng đưa ra, đồng thời cam kết có đủ hàng và giao kịp tiến độ.
Nhưng chúng yêu cầu phải đặt cọc một số tiền lớn mới giao hàng. Trong khi đó, đối tượng ban đầu sẽ liên tục hối thúc đặt hàng để kịp giao trong thời gian gấp gáp. Nếu không cảnh giác và hám lợi, nạn nhân rất dễ sập bẫy.
Thậm chí, để tạo lòng tin, đối tượng ban đầu còn gợi ý hùn tiền với nạn nhân để ăn chia phần chênh lệch giá, làm cho nạn nhân tin tưởng. Sau khi nạn nhân chuyển tiền đặt cọc, chúng lập tức chặn mọi liên lạc và biến mất.
Từ vụ việc này, tôi rút ra bài học và khuyên mọi người nếu gặp trường hợp tương tự, hãy thực hiện các bước sau để tránh bị lừa:
Thứ nhất, xác minh người liên hệ có đúng là nhân viên cơ quan, đơn vị như họ giới thiệu hay không (nếu có người giới thiệu thì xác minh qua người đó, nếu người giới thiệu cũng không rõ thì hãy cảnh giác).
Thứ hai, yêu cầu gặp mặt trực tiếp để thảo luận. Nếu là người thật việc thật, họ sẽ đồng ý. Còn nếu lừa đảo, họ sẽ không bao giờ dám gặp.
Thứ ba, để ý đến các chi tiết trong thông tin mà đối tượng đưa ra. Nếu có thông tin vô lý, gần như đó là lừa đảo.
Thứ tư, khi chưa gặp mặt và chưa có hợp đồng, không bao giờ chuyển tiền, dù món lợi mà chúng đưa ra có lớn đến mấy.
Thứ năm, nên tham vấn những người quen biết và có kinh nghiệm để có những lời khuyên hữu ích.
Admin
Nguồn: VnExpress