Lội ngược dòng: Từ 5 điểm thi thử lên 8 điểm Văn THPT

Kỳ thi tốt nghiệp THPT đã khép lại, nhưng những kỷ niệm về giai đoạn ôn luyện căng thẳng vẫn còn vẹn nguyên trong tôi. Đặc biệt, kết quả môn Văn với số điểm 8 tròn trĩnh, một thành tích ngoài mong đợi, luôn khiến tôi cảm thấy tự hào. Đây không chỉ là kết quả của sự nỗ lực cá nhân mà còn là minh chứng cho sự đồng hành, giúp đỡ tận tình của anh trai tôi. Chính anh là người đã giúp tôi bứt phá ngoạn mục trong 10 ngày cuối cùng trước kỳ thi quan trọng.

Trước đó, dù học lực khá ổn định, môn Văn luôn là nỗi lo lớn nhất của tôi. Trong suốt quá trình ôn luyện, điểm số các bài thi thử môn Văn của tôi thường chỉ dao động từ 5 đến 7,25, thậm chí có bài chỉ đạt 5 điểm. Chứng kiến bạn bè không ngừng tiến bộ, còn bản thân thì dậm chân tại chỗ, tôi vô cùng hoang mang. Tôi sợ rằng nếu không cải thiện được môn Văn, cánh cửa vào ngôi trường đại học mơ ước sẽ khép lại.

Tôi đã thử nhiều phương pháp khác nhau như học thêm, tham gia các nhóm học tập, luyện giải đề… nhưng kết quả không mấy khả quan. Tôi thường gặp khó khăn trong việc viết bài nghị luận xã hội, cảm thụ văn học còn hời hợt, lập luận thiếu sắc bén. Khi kỳ thi chỉ còn hơn một tuần, tôi quyết định tìm đến sự giúp đỡ của một người mà trước đây tôi chưa từng nghĩ tới: anh trai tôi.

Anh là một người có năng khiếu văn chương, từng đạt giải Nhất học sinh giỏi Văn cấp tỉnh và hiện đang theo học ngành Sư phạm Ngữ văn. Mặc dù rất bận rộn, anh vẫn dành thời gian mỗi tối để cùng tôi ôn luyện. Chúng tôi cùng nhau đọc lại các tác phẩm văn học, phân tích nhân vật, diễn biến cốt truyện và những thông điệp sâu sắc. Điều quan trọng nhất mà anh truyền cho tôi không chỉ là kiến thức sách vở, mà là cách cảm nhận văn chương bằng trái tim, bằng những rung động chân thật của cuộc sống.

Anh đã xây dựng cho tôi một lộ trình ôn tập khoa học và bài bản: mỗi ngày tập trung vào một chủ đề, một dạng bài cụ thể, đồng thời dành thời gian luyện viết nghiêm túc. Anh giúp tôi rèn luyện các kỹ năng từ cách mở bài ấn tượng, trình bày luận điểm rõ ràng, mạch lạc, đến cách kết bài sâu lắng, gợi mở. Mỗi bài viết của tôi đều được anh đọc và góp ý tỉ mỉ, từ cách sử dụng ngôn từ đến cách triển khai ý tưởng. Nhờ đó, tôi dần tìm được giọng văn riêng của mình, không còn lối viết rập khuôn, máy móc như trước.

Điều bất ngờ là trong quá trình ôn luyện đầy thử thách đó, tôi dần yêu thích môn Văn hơn. Những buổi học cùng anh không hề khô khan mà trở nên gần gũi, dễ tiếp thu. Sự tận tâm và kiên nhẫn của anh không chỉ giúp tôi nâng cao kỹ năng làm bài mà còn giúp tôi lấy lại sự tự tin, điều mà tôi đã đánh mất từ lâu.

Ngày nhận kết quả thi, khi nhìn thấy con số 8 trên màn hình, tôi đã sững người trong giây lát. Không phải vì bất ngờ, mà vì quá hạnh phúc. Đó không chỉ là một con số đơn thuần, mà là sự ghi nhận cho những nỗ lực, những đêm thức khuya miệt mài, những lần sửa bài tỉ mỉ, và hơn hết, là sự đồng hành thầm lặng nhưng vô cùng ý nghĩa của anh trai tôi.

Nếu không có 10 ngày ôn luyện quý báu đó, có lẽ tôi vẫn sẽ coi Văn là một môn học khó khăn và không phù hợp với mình. Giờ đây, tôi đã học được cách cảm nhận văn chương bằng cả trái tim, và tôi tin rằng điều đó sẽ theo tôi trên mọi hành trình của cuộc sống.

Admin


Nguồn: VnExpress

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *