Vợ chồng tôi cưới nhau chưa lâu nhưng đã nảy sinh nhiều mâu thuẫn do khác biệt trong lối sống và quan điểm về tài chính. Sau một cuộc cãi vã gần đây, vợ tôi buông lời: “Chồng sống không tệ nhưng cách cư xử tệ,” khiến tôi vô cùng trăn trở.
Tôi 29 tuổi, làm kỹ thuật, thu nhập khoảng 15 triệu đồng/tháng. Vợ tôi 30 tuổi, nhân viên văn phòng với mức lương 8-9 triệu đồng. Chúng tôi có một bé gái 9 tháng và hiện sống cùng mẹ vợ (bố vợ đã mất) và em vợ 22 tuổi. Tôi có thói quen chi tiêu không phung phí và thường chủ động lo các việc nhà như nấu ăn, dọn dẹp. Mỗi tháng, tôi đưa cho vợ khoảng 13-13,5 triệu đồng để chi tiêu, sau khi đã gửi mẹ vợ 7-7,5 triệu đồng tiền sinh hoạt phí và đóng bảo hiểm cho vợ con. Số tiền còn lại chúng tôi tiết kiệm.
Mâu thuẫn bắt đầu từ việc gia đình tôi ở quê có mảnh đất 190m2 muốn chuyển đổi từ đất thổ canh sang thổ cư. Bố tôi đề nghị tôi và anh trai mỗi người đóng 95 triệu đồng. Vợ tôi đồng ý góp tiền tiết kiệm với điều kiện đất phải sang tên cho cô ấy, để đảm bảo quyền lợi cho con sau này. Tôi đã đồng ý và thuyết phục được bố mẹ. Tuy nhiên, do thay đổi tên tỉnh, xã nên việc sang tên chưa thực hiện được. Tôi dự định sẽ sớm hỏi lại bố về vấn đề này để có sổ đỏ, thuận tiện cho việc vay vốn làm ăn sau này.
Tiếp theo là việc sửa chữa căn nhà 4 tầng rộng 36m2 của mẹ và bà ngoại vợ. Căn nhà này đã cũ, không có sổ đỏ, đang cho thuê với giá 3-5 triệu đồng/tháng. Vì sức khỏe mẹ vợ không tốt, bà muốn giao lại cho chúng tôi sửa chữa và quản lý, sau này có thêm thu nhập để nuôi cháu. Dự toán chi phí sửa chữa lên đến hơn 400 triệu đồng, bà ngoại vợ chịu một nửa, vợ chồng tôi một nửa. Lợi nhuận sau này sẽ chia theo tỷ lệ: bà ngoại vợ 1/2, vợ chồng tôi 1/3, mẹ vợ 1/6.
Tuy nhiên, chúng tôi không có đủ tiền nên đã trao đổi với mẹ vợ. Mẹ và vợ tôi đều muốn coi khoản tiền này là vợ chồng tôi vay mẹ, và sẽ trả dần bằng tiền cho thuê nhà, sau đó vẫn gửi mẹ 1/6 lợi nhuận như thỏa thuận. Tôi cảm thấy không thoải mái với cách nói này. Tôi cho rằng đây là tài sản của nhà vợ, và tôi không muốn liên quan đến tài sản đó. Việc chúng tôi được ở cùng mẹ vợ đã là một sự hỗ trợ, và chúng tôi cũng đóng góp chi phí sinh hoạt. Vì vậy, tôi muốn mẹ vợ cùng góp tiền sửa nhà, thay vì coi đó là khoản vay.
Chúng tôi đã bắt đầu sửa nhà được hơn một tháng, dốc hết tiền tiết kiệm và bán cả vàng để có 128 triệu đồng. Tuy nhiên, vẫn chưa nhận được tiền từ mẹ và bà ngoại vợ. Giai đoạn này cần nhiều tiền để thanh toán, tôi bảo vợ nói chuyện với mẹ và bà ngoại để chuẩn bị tiền. Vợ tôi không đồng ý, nói tôi tự đi nói chuyện với mẹ theo cách tôi muốn, rằng mẹ nên đóng góp thay vì cho vay, và mẹ chỉ nên đóng góp 1/6 chi phí sửa chữa vì mẹ chỉ hưởng 1/6 lợi nhuận.
Sau đó, vợ tôi còn nói rằng khi về quê, cô ấy sẽ nói chuyện với bố tôi về việc bố cũng phải chịu 1/3 chi phí chuyển đổi đất và trả lại cho vợ chồng tôi 12 triệu đồng. Rồi cô ấy buông ra câu nói: “Chồng sống không tệ nhưng cách cư xử tệ.” Tôi thực sự bối rối và không biết phải giải quyết tình huống này như thế nào. Tôi mong nhận được sự góp ý từ mọi người để có thêm góc nhìn và giải quyết những bất đồng trong gia đình.
Admin
Nguồn: VnExpress