Trên một chuyến tàu điện ngầm đông đúc, Mike, một chàng trai 30 tuổi, đã trải qua một sự việc khiến anh bối rối và tổn thương sâu sắc. Anh kể lại: “Tàu còn chỗ ngồi, nhưng cô ấy lại chọn đứng cạnh tôi.” Ban đầu, anh không để ý, cho đến khi bàn tay người phụ nữ chạm vào và bắt đầu xoa đùi anh.
Trong sự bối rối và không biết phải phản ứng thế nào, Mike cố gắng thu mình vào một góc, hy vọng hành động này sẽ khiến cô dừng lại. Tuy nhiên, sự quấy rối ngày càng trở nên táo bạo hơn. Chỉ đến khi tàu dừng ở ga, cửa mở ra, và hành khách bắt đầu lên xuống, người phụ nữ mới rụt tay lại. Mike đã nhanh chóng lợi dụng cơ hội đó để rời khỏi tàu.
Khi Mike chia sẻ câu chuyện của mình với bạn bè, anh đã gặp phải những phản ứng mà anh không ngờ tới. Thay vì sự đồng cảm, anh nhận lại những lời đùa cợt và chế nhạo. Nhiều người còn tỏ ra ngạc nhiên khi thấy anh phàn nàn, cho rằng anh đang làm quá mọi chuyện. Những câu nói như “Ít nhất thì cậu cũng có được trải nghiệm” hay “Cuối cùng cũng có người để ý đến cậu” đã khiến anh cảm thấy tổn thương sâu sắc và từ bỏ ý định báo cáo sự việc với cơ quan chức năng. “Chắc họ cũng sẽ xem nhẹ như bạn bè tôi thôi,” anh chua xót nói.
Câu chuyện của Mike là một minh chứng cho thấy một vấn đề nhức nhối trong xã hội: sự thiếu đồng cảm và những định kiến xung quanh việc nam giới là nạn nhân của các vụ xâm hại tình dục. Trên mạng xã hội, nhiều người coi những trường hợp như vậy là “giấc mơ” hoặc “sự tưởng tượng” của đàn ông, thậm chí có người còn ghen tị vì “không được xâm hại như nạn nhân”.
Các chuyên gia tâm lý nhận định rằng những phản ứng thờ ơ hoặc coi nhẹ như vậy có thể gây ra những tổn thương tâm lý sâu sắc cho nạn nhân. Bà Anita Krishnan-Shankar, một nhà tâm lý học và chuyên gia trị liệu tình dục tại Alliance Counselling Singapore, nhấn mạnh rằng điều này đặc biệt nghiêm trọng đối với các nạn nhân nam, vì trải nghiệm của họ hiếm khi được công nhận và thấu hiểu.

Theo bà, khi một người đàn ông lên tiếng về việc bị xâm hại, họ thường bị nghi ngờ hoặc xem thường, dẫn đến những hậu quả nặng nề về mặt tâm lý. Những phản ứng tiêu cực này khiến họ cảm thấy xấu hổ, góp phần duy trì văn hóa im lặng và làm giảm lòng tự trọng của họ.
Số liệu thống kê từ Cảnh sát Singapore cho thấy một thực tế đáng báo động: số lượng nam giới báo cáo bị xúc phạm nhân phẩm đã tăng tới 154% trong giai đoạn 2015-2024. Tuy nhiên, đáng buồn là mức độ đồng cảm từ xã hội đối với các nạn nhân nam lại không có nhiều thay đổi trong những năm qua.
Tiến sĩ Soh Keng Chuan, cố vấn tại khoa tâm thần học pháp y của Viện Sức khỏe Tâm thần Singapore (IMH), cho biết các nghiên cứu hiện tại chỉ ra rằng sự hỗ trợ dành cho các nạn nhân nam thường chậm hơn so với nữ giới khoảng hơn 20 năm.
Leonard, một sinh viên đại học 20 tuổi, cũng từng trải qua một tình huống tương tự khi bị một bạn học leo lên người và động chạm vào vùng kín trong một chuyến du lịch nhóm. Tuy nhiên, khi anh chia sẻ sự việc với em gái, cô lại cho rằng đó là chuyện bình thường.
Những chuẩn mực giới ăn sâu trong xã hội là một trong những nguyên nhân chính dẫn đến sự khác biệt trong cách nhìn nhận về các nạn nhân nam và nữ trong các vụ tấn công tình dục.
Bà Caris Lim, giám đốc trung tâm chăm sóc phụ nữ tại Hiệp hội Phụ nữ vì Hành động và Nghiên cứu (AWARE), cho biết những quan điểm phổ biến bao gồm niềm tin rằng “bạo lực tình dục không xảy ra với đàn ông” và đàn ông “phải đủ mạnh mẽ để chống lại kẻ tấn công”.
Một trường hợp khác là Alex, 30 tuổi, đã bị bạn gái cũ đe dọa phát tán video giường chiếu để ép anh nối lại mối quan hệ. Khi anh từ chối, những video và hình ảnh nhạy cảm của anh đã bị chia sẻ trên một nhóm chat Telegram và lan truyền trên mạng xã hội X.
Mặc dù các video đã được gỡ xuống, nhưng nhiều đồng nghiệp của anh trong nhóm chat đã kịp tải xuống và tiếp tục lan truyền trong văn phòng. Sự việc này khiến Alex vô cùng lo lắng về công việc và hình ảnh cá nhân của mình tại nơi làm việc. Anh mô tả cảm giác lúc đó như “thế giới sụp đổ”. Cuối cùng, anh đã tìm đến bộ phận nhân sự để được hỗ trợ. Công ty đã sắp xếp cho anh làm việc ở một tầng văn phòng khác để tránh tiếp xúc với những đồng nghiệp liên quan.
Các nghiên cứu đã chỉ ra rằng một số nạn nhân trải qua những chấn thương tâm lý ngay lập tức và kéo dài, với những hệ quả nghiêm trọng như rối loạn căng thẳng sau sang chấn (PTSD), trầm cảm, lạm dụng chất kích thích và nguy cơ tự tử tăng gấp 10 lần.
Sau vụ quấy rối trên tàu điện ngầm, Mike đã phát triển tâm lý sợ hãi khi phải ngồi gần người lạ trên các phương tiện công cộng. “Nó đã để lại một vết sẹo tinh thần, và tôi không nghĩ mình có thể hoàn toàn hồi phục,” anh chia sẻ.
Tuy nhiên, Mike cũng nhận thấy rằng ngày càng có nhiều người thể hiện sự đồng cảm với các nạn nhân nam trong các vụ tấn công tình dục, ngay cả khi họ chưa từng trải qua những tình huống tương tự. Mặc dù vậy, anh cho rằng những tiến bộ này vẫn chưa đủ.
“Là một người đàn ông, thật khó để bạn có thể tưởng tượng được một người đàn ông khác có thể đau đớn đến mức nào sau khi bị tấn công bởi một người phụ nữ, trừ khi chính bạn đã từng trải qua điều đó,” anh kết luận. Câu chuyện của Mike và những người đàn ông khác là lời kêu gọi xã hội cần có cái nhìn cởi mở và đồng cảm hơn đối với những nạn nhân nam của các vụ xâm hại tình dục, đồng thời xóa bỏ những định kiến và rào cản khiến họ khó lên tiếng và tìm kiếm sự giúp đỡ.
Admin
Nguồn: VnExpress