Mọi chuyện bắt đầu khi tôi để ý thấy em trai, một học sinh lớp 9, luôn dán mắt vào điện thoại để đọc truyện hàng giờ liền. Ban đầu, tôi cứ nghĩ em chỉ đọc truyện thiếu nhi hoặc tiểu thuyết Việt Nam nhẹ nhàng nên cũng không mấy bận tâm. Cho đến khi mẹ tịch thu điện thoại của em vì em mải mê đọc truyện mà bỏ bê việc học, tôi mới tò mò mở thử ứng dụng mà em hay dùng. Cái tên ứng dụng khá lạ, tôi chưa từng thấy bao giờ.
Ứng dụng này có giao diện khá bắt mắt, với hàng trăm đầu truyện thuộc đủ mọi thể loại và hoàn toàn miễn phí. Tuy nhiên, chỉ sau vài phút lướt qua, tôi bắt đầu cảm thấy bất an. Hầu hết các truyện đều là truyện Trung Quốc được dịch sang tiếng Việt. Điều khiến tôi thực sự giật mình không phải là nguồn gốc của truyện, mà là nội dung bên trong. Một số tác phẩm trắng trợn bóp méo lịch sử Việt Nam, thậm chí xuyên tạc cả cuộc chiến biên giới năm 1979. Những địa danh thiêng liêng như Hoàng Sa, Trường Sa bị thay thế bằng “Tây Sa”, “Nam Hải”, còn Biển Đông thì được gọi bằng những cái tên khác. Tất cả những điều này được lồng ghép một cách tinh vi và đầy tính toán vào mạch truyện.
Tôi thực sự lo lắng. Liệu một đứa trẻ 14 tuổi có đủ khả năng nhận biết đâu là đúng, đâu là sai khi đọc những nội dung này không? Hay là các em sẽ vô thức tiếp nhận những thông tin sai lệch đó như một phần của “truyện giải trí”?
Tôi quyết định đọc thử một vài chương. Trong đó, có những truyện kể về các nhân vật lịch sử trong chiến tranh, nhưng lại bóp méo hoàn toàn vị trí và vai trò của họ. Điều đáng buồn là những thông tin sai lệch này được thể hiện qua những lời thoại hấp dẫn, giọng kể lôi cuốn và những tình tiết ly kỳ, rất dễ thu hút các em học sinh.
Từ đó, tôi bắt đầu để ý nhiều hơn và phát hiện ra rằng không chỉ ứng dụng này, mà còn rất nhiều trang web và ứng dụng đọc truyện lậu khác cũng có tình trạng tương tự. Chúng chia sẻ nội dung không có bản quyền, chưa qua kiểm duyệt, dịch ẩu hoặc cố tình biên tập sai lệch. Và điều khiến các em học sinh, sinh viên khó cưỡng lại được chính là việc chúng hoàn toàn miễn phí.
Người lớn chúng ta thường chủ quan nghĩ rằng: “Trẻ con đọc truyện thì có gì đâu, cứ cho chúng giải trí một chút cũng được”. Nhưng sự thật là không phải nội dung nào cũng vô hại. Ở độ tuổi dậy thì (từ 13 đến 16 tuổi), nhận thức của các em còn non nớt và chưa đủ khả năng phản biện, suy luận nên rất dễ bị tác động bởi những thứ tưởng chừng như vô thưởng vô phạt. Đặc biệt là khi những nội dung đó được viết bằng ngôn ngữ hấp dẫn, khéo léo nhồi nhét những quan điểm sai lệch về chủ quyền, lịch sử và chính trị.
Tôi nhận ra rằng đây không chỉ là vấn đề “xem truyện lậu” hay “đọc chùa”. Về lâu dài, nếu không được định hướng đúng đắn, những suy nghĩ lệch lạc này sẽ dần hình thành, giống như một kiểu “tẩy não mềm”. Trẻ em sẽ bắt đầu nghi ngờ những thông tin lịch sử chính thống, chia sẻ những quan điểm sai lệch trong nhóm bạn, rồi lan rộng ra trên mạng xã hội và các hội nhóm học sinh mà người lớn khó kiểm soát.
Gia đình tôi đã gỡ bỏ ứng dụng đó khỏi điện thoại của em trai. Nhưng tôi hiểu rằng chỉ chặn thôi là chưa đủ. Những ứng dụng và trang web này cứ bị đóng lại rồi lại mọc lên, thay đổi tên miền và giao diện để tiếp tục hoạt động. Tôi hy vọng các cơ quan chức năng sẽ có những biện pháp mạnh tay hơn đối với những nền tảng phát hành nội dung không rõ nguồn gốc. Những loại truyện xuyên tạc lịch sử và xâm phạm chủ quyền quốc gia cần phải bị xử lý nghiêm khắc. Bên cạnh đó, các trường học cũng nên tổ chức những buổi truyền thông để hướng dẫn học sinh cách nhận biết nội dung độc hại và phân biệt đâu là những nguồn truyện đáng tin cậy, đâu là những nguy cơ tiềm ẩn.
Là một người anh, tôi chỉ mong em mình và những bạn nhỏ khác được lớn lên trong một môi trường giải trí lành mạnh, học được những điều hay, điều đẹp từ truyện, chứ không bị dẫn dắt sai lệch lúc nào không hay. Chúng ta không thể kiểm soát được mọi cú nhấp chuột của giới trẻ, nhưng chúng ta có thể kiểm soát chất lượng nội dung mà các em được tiếp cận. Và tôi nghĩ rằng, việc đó nên bắt đầu từ chính những người lớn chúng ta.
Admin
Nguồn: VnExpress