Trong một căn nhà nhỏ tại phường Tân Thành, chị Nguyễn Hồng Phúc, 38 tuổi, tỉ mỉ bày biện các dụng cụ để lắp ráp một mô hình nhà với đầy đủ chi tiết như bếp củi, kệ thờ nhỏ, và hình ảnh một cặp vợ chồng đang quây quần bên ấm trà và chiếc radio. Mặc dù tự nhận mình là một người ngoại đạo trong lĩnh vực mỹ thuật, chị Phúc chia sẻ rằng việc tạo ra những mô hình thu nhỏ này bắt nguồn từ niềm đam mê trong những giờ phút rảnh rỗi.
Từng tốt nghiệp chuyên ngành bưu chính viễn thông và có thời gian làm việc cho các công ty tư nhân, cuộc sống của chị Phúc thay đổi sau khi mẹ qua đời. Chị quyết định không tiếp tục làm thuê mà tập trung vào những sở thích cá nhân, tự kinh doanh để có thêm thời gian chăm sóc gia đình.

Khoảng sáu năm trước, vào thời điểm đại dịch Covid-19 bùng phát, chị Phúc tình cờ xem được một video trên mạng xã hội về cách tạo mô hình thu nhỏ tại Thái Lan. Tò mò, chị bắt đầu tìm hiểu sâu hơn, xem nhiều video hướng dẫn từ khắp nơi trên thế giới và tự mua vật liệu về thực hành. Ban đầu, chị Phúc tạo ra những căn nhà sàn miền Tây và các mô hình tàu thuyền đơn giản, và dần dần, đam mê với công việc này lớn dần lên lúc nào không hay.
Chị Phúc tâm sự: “Thời gian đầu, do chưa quen tay nên các mô hình làm ra không được đẹp mắt, thậm chí phải bỏ đi nhiều lần.” Tuy nhiên, mục tiêu ban đầu của chị chỉ là thỏa mãn sở thích cá nhân, chứ chưa hề nghĩ đến việc bán hay giới thiệu sản phẩm cho bạn bè.

Chia sẻ về quy trình tạo ra một mô hình thu nhỏ, chị Phúc cho biết bước đầu tiên là lên ý tưởng và chuẩn bị vật liệu. Sau đó, chị tiến hành dựng khung theo tỷ lệ mong muốn, tạo hình, phối cảnh và cuối cùng là sơn màu. Chị thường ưu tiên làm các khuôn và chi tiết lớn trước, rồi mới hoàn thiện các vật dụng nhỏ bên ngoài và lắp ráp chúng vào.
“Khâu khó nhất là phối màu, làm sao để tạo được cảm giác chân thực nhất cho mô hình,” chị Phúc chia sẻ. Mỗi mô hình có kích thước khoảng 20×30 cm, và các chi tiết được kết nối với nhau bằng keo. Hầu hết các vật dụng đều do chị Phúc tự tay làm, hoặc đặt làm riêng đối với những chi tiết trang trí phức tạp hơn.
Với sự khéo léo và kiên nhẫn, hơn 40 mô hình mái nhà miền Tây do chị Phúc tạo ra đã đến được tay khách hàng. Điểm đặc biệt của những ngôi nhà này là không tuân theo một khuôn mẫu nhất định nào, mà hoàn toàn dựa trên cảm nhận của chị về cuộc sống sinh hoạt của người dân miền Tây, hoặc từ chính ngôi nhà thời thơ ấu của chị. Tùy thuộc vào độ tỉ mỉ của từng mô hình và quỹ thời gian cho phép, chị Phúc thường mất khoảng một tháng để hoàn thành một tác phẩm.
Chị Phúc bộc bạch: “Hình ảnh mái hiên và lu nước gợi lại trong tôi những kỷ niệm vô tư, hồn nhiên của ngày xưa. Tôi yêu những điều mộc mạc ấy và muốn truyền đạt cho con cái mình về không gian sống mà cha mẹ, ông bà chúng đã từng trải qua.”
Trong suốt những năm tạo ra các ngôi nhà thu nhỏ, đơn hàng tốn nhiều thời gian nhất của chị Phúc là mô hình bến đò Bà Bảy của một khách hàng ở Cà Mau. Chị mất gần hai tháng để hoàn thành mô hình này do gặp nhiều khó khăn trong khâu tạo hình. “Ban đầu, tôi đã định từ chối, nhưng vì đồng cảm với mong muốn của khách hàng muốn tìm lại ký ức về nghề đưa đò của mẹ cô ấy, nên tôi quyết định thực hiện,” chị Phúc kể, đồng thời cho biết mô hình này được bán với giá 800.000 đồng.
Từ một sở thích cá nhân, chị Phúc bắt đầu chia sẻ hình ảnh những sản phẩm mình làm được lên mạng xã hội để chia sẻ niềm vui với bạn bè. Bất ngờ thay, các mô hình này được đón nhận rất tích cực, không chỉ từ bạn bè mà còn từ những người xa lạ. Chị Phúc cho hay: “Nhiều khách hàng đã đặt tôi làm các mô hình khác nhau, nhưng do bận rộn với công việc bán đồ ăn vặt và chăm sóc gia đình, tôi thường không có nhiều thời gian để làm.”

Do chỉ có khoảng vài tiếng đồng hồ rảnh rỗi mỗi ngày sau giờ kinh doanh, chị Phúc thường không nhận những đơn hàng cần gấp.
Thậm chí, có những khách hàng tìm đến chị để đặt làm những ngôi nhà xưa mà không có hình ảnh, chỉ phác thảo lại bằng trí nhớ. Chị Phúc tâm sự: “Khi ấy, tôi hiểu rằng chính niềm yêu thích với những chi tiết xưa cũ và lối sống của người miền sông nước đã tạo nên cầu nối giữa tôi và khách hàng.”
Ngoài việc bán các sản phẩm với giá từ 500.000 đồng trở lên, những mô hình nhà miền Tây của chị Phúc còn được các trường học mượn để giúp học sinh tìm hiểu về nguồn cội. Niềm vui của chị khi bán những ngôi nhà và mô hình mini không chỉ nằm ở doanh thu mà còn ở sự đồng điệu với khách hàng. Bởi theo chị, giá trị của những sản phẩm này là vô giá, và chị hầu như chỉ bán để bù đắp chi phí mua nguyên vật liệu. Không chỉ đặt hàng qua mạng, một số khách hàng đặc biệt còn đến tận nhà để theo dõi quá trình sáng tạo của chị, đó là niềm hạnh phúc của những người có cùng sở thích.
Điều khiến chị Phúc cảm thấy hạnh phúc nhất không phải là số tiền mà khách hàng trả, mà là mỗi sản phẩm chị tạo ra có thể gợi lại hoặc lưu giữ những ký ức tươi đẹp của họ. Từ những ngôi nhà ban đầu, chị dần mở rộng sang các mô hình khác như lớp học hay những góc ký ức về cuộc sống thường nhật của người miền Tây xưa, góp phần gìn giữ và lan tỏa những giá trị văn hóa truyền thống.
Admin
Nguồn: VnExpress