Cuốn tự truyện “Kẻ chọc cười dân dã” vừa được nghệ sĩ Xuân Hinh ra mắt, do Thanh Thủy và Như Hoa chấp bút dựa trên lời kể của ông. Ấn phẩm gồm năm phần cùng phụ lục ảnh và tư liệu, tái hiện những năm tháng tuổi thơ và chặng đường nghệ thuật đầy dấu ấn của danh hài.
Trong ký ức Xuân Hinh, hình ảnh người cha luôn là biểu tượng của sự tháo vát và trách nhiệm. Vốn là một giáo viên tiểu học, cha ông gắn bó với bảng đen phấn trắng và những học trò nhỏ. Tuy nhiên, đồng lương giáo viên thời đó không đủ trang trải cuộc sống gia đình đông con, buộc ông phải làm thêm giờ. Cuối cùng, gánh nặng kinh tế đã khiến người cha phải từ bỏ nghề giáo để chuyển sang buôn bán, giúp cuộc sống gia đình dần ổn định hơn.
Xuân Hinh tự nhận mình may mắn thừa hưởng sự nhạy bén từ cha và sự dẻo dai từ mẹ. Mẹ ông là người phụ nữ tần tảo, luôn tay luôn chân lo toan cho gia đình. Dáng người nhỏ nhắn nhưng nhanh nhẹn, mẹ ông làm mọi việc một cách dễ dàng. Nụ cười luôn nở trên môi bà, đôi khi là nụ cười nhẫn nhịn, đôi khi lại là sự kiên cường đối mặt với khó khăn.

Trên những con đường gập ghềnh nối từ nhà đến chợ Đồn Đỏ, chợ Núi, hay những cánh đồng làng bát ngát, đâu đâu cũng in dấu chân tảo tần của mẹ Xuân Hinh. Ngoài việc đồng áng, bà còn buôn bán đủ thứ lặt vặt: từ tấm mía, lá chè, quả thị đến bánh rán, rau muống, bèo cái… Bà không nề hà bất cứ công việc gì có thể kiếm ra tiền mà không phạm pháp. Những tháng ngày cùng mẹ làm việc đã âm thầm ảnh hưởng đến Xuân Hinh, hun đúc nên tính cách của ông.
Thương cha mẹ, Xuân Hinh luôn cố gắng giúp đỡ gia đình bất cứ khi nào có thể. Dù nhỏ bé, gầy gò, ông không ngại bất cứ việc gì. Khắp cánh đồng Đông Cứu in đậm dấu chân cậu bé Xuân Hinh. Trong khi những đứa trẻ khác vui chơi, thả diều, tuổi thơ của ông gắn liền với việc chăn trâu, lội ruộng. Những lúc chăn trâu, ông tranh thủ bắt tép, cua để cải thiện bữa ăn gia đình. Mùa gieo vừng, ông cùng mẹ ra đồng vỡ bờ, gieo hạt, trồng rau muống. Từ cấy lúa, bón phân, gặt lúa đến giần sàng, không việc gì ông chưa từng làm, và làm gì cũng phải giỏi. Tính cầu toàn đã hình thành trong ông từ những ngày đó, thôi thúc ông nỗ lực để đạt được mục tiêu đã đề ra. Sau này, Xuân Hinh vẫn thường nói vui với bạn bè: “Lấy vợ phải đẻ con, cấy lúa phải ra thóc, làm việc thì phải ra tiền”. Tinh thần ấy đã thấm sâu vào nếp tư duy của ông từ khi còn rất nhỏ.

Mỗi sớm mai, khi mặt trời vừa ló dạng, Xuân Hinh lại đắm mình trong làn hương lúa non thơm mát, ngân nga những làn điệu quan họ quê hương. Tuổi thơ của ông tuy vất vả nhưng đầy ắp tình yêu đời và sự lạc quan. Chính tuổi thơ ấy đã nuôi dưỡng tâm hồn nghệ sĩ, giúp ông luôn mạnh mẽ vươn lên như mầm cây non đón nhận phù sa.
Xuân Hinh sinh năm 1963, nhưng khai sinh năm 1966 để đủ tuổi vào trường Đại học Sân khấu – Điện ảnh Hà Nội. Dù có thông tin cho rằng ông sinh năm 1960, nghệ sĩ hài hước cho rằng tuổi tác chỉ là con số. Tên tuổi Xuân Hinh gắn liền với các làn điệu chèo cổ, dân ca quan họ, xẩm, chầu văn. Ông được khán giả yêu mến qua các tác phẩm như “Thị Màu lên chùa”, “Thầy bói đi chợ”, “Người ngựa, ngựa người”. Năm 1997, ông được phong tặng danh hiệu Nghệ sĩ Ưu tú.
Admin
Nguồn: VnExpress