4 năm tuổi trẻ chăm bà ốm liệt giường: Đánh đổi lớn?

Hành trình chăm sóc người cao tuổi, đặc biệt là những người không may mắc bệnh nặng hoặc trải qua cơn đột quỵ, là một minh chứng cho tình yêu thương vô bờ bến, đồng thời cũng đặt ra những thách thức không nhỏ đối với người thân. Đó không chỉ là gánh nặng về thể chất mà còn là sự tôi luyện về tinh thần, lòng kiên nhẫn và sự tận tụy.

Tôi vẫn nhớ như in những ngày đầu tháng Hai cách đây chín năm. Trong không khí hân hoan đón Tết, bà ngoại tôi đột ngột phải nhập viện vì một cơn đột quỵ nhẹ. Dù nửa người bên trái yếu đi, bà vẫn còn tỉnh táo và có thể trò chuyện. Gia đình tôi khi đó chủ quan cho rằng bà chỉ cần nghỉ ngơi và tập vật lý trị liệu là sẽ hồi phục. Thế nhưng, đến giữa năm 2017, tình hình sức khỏe của bà chuyển biến xấu đi nhanh chóng. Một đêm, bà rơi vào trạng thái hôn mê sâu, mất hoàn toàn nhận thức về thế giới xung quanh.

Gia đình tôi sống ở Đà Nẵng. Việc vừa phải túc trực ở bệnh viện chăm sóc bà, vừa phải thu xếp công việc và cuộc sống cá nhân khiến tôi cảm thấy kiệt sức. Để tiện chăm sóc bà, tôi quyết định đưa ba tôi – người con trai duy nhất của bà – vào Đà Nẵng. Và từ đó, một hành trình đầy gian nan thực sự bắt đầu.

Việc chăm sóc một người bệnh nằm liệt giường không chỉ đơn thuần là cho ăn uống hay vệ sinh cá nhân. Mỗi ngày, tôi đều đặn thức dậy sớm để thay bỉm, lau người, xoa bóp tay chân và thực hiện các động tác vật lý trị liệu đơn giản nhằm ngăn ngừa tình trạng lở loét. Thỉnh thoảng, bà tỉnh lại trong vài phút ngắn ngủi, ánh mắt bà mơ màng, miệng mấp máy những lời không rõ. Những khoảnh khắc ấy khiến tôi vừa mừng vừa xót xa. Điều khó khăn nhất là khi bà trở nên cáu kỉnh, có lẽ do sự bức bối vì không thể nói, không thể cử động. Bà đập tay xuống giường, gào thét những âm thanh không rõ, từ chối ăn uống hoặc không hợp tác khi tôi cố gắng giúp bà vận động. Những lúc như vậy, tôi chỉ biết nắm chặt tay bà, nước mắt lăn dài trên má, cảm thấy hoàn toàn bất lực.

Trong những đêm dài thức trắng bên giường bệnh, tôi dần học được cách kiên nhẫn và đặt mình vào vị trí của người cao tuổi – những người phải chịu đựng sự cô đơn trong chính cơ thể mình. Tôi thấu hiểu sâu sắc ý nghĩa của tình thân ruột thịt: sự sẵn sàng đánh đổi tuổi trẻ và sức khỏe để người mình yêu thương được chăm sóc một cách tốt nhất.

Gia đình tôi cũng không tránh khỏi những căng thẳng, do không đủ điều kiện để thuê người chăm sóc chuyên nghiệp, hoặc do những bất đồng trong phương pháp chăm sóc bà. Tuy nhiên, tình yêu thương dành cho bà – người đã cả đời tảo tần nuôi con, chăm cháu – luôn là động lực giúp chúng tôi vượt qua mọi khó khăn. Bốn năm trôi qua chậm rãi, đầy vất vả nhưng cũng vô cùng ý nghĩa. Đã có lúc tôi muốn buông xuôi, nhưng chỉ cần nhìn thấy ánh mắt le lói ý thức của bà, tôi lại có thêm sức mạnh để tiếp tục. Tôi tin rằng bà vẫn cảm nhận được tình yêu của tôi, dù không thể diễn tả bằng lời.

Tháng 8 năm 2020, bà qua đời trong vòng tay yêu thương của cả gia đình. Tôi không khóc nức nở, chỉ lặng lẽ nhìn bà ra đi thanh thản như đang ngủ một giấc ngủ dài. Bà mang theo cả một phần tuổi thơ của tôi và cả quãng thời gian mà tôi đã dành trọn tâm huyết để chăm sóc. Tôi không hề hối tiếc, vì đã làm hết sức mình với tất cả tình yêu thương.

Năm năm đã trôi qua kể từ ngày bà mất. Tôi viết những dòng này để chia sẻ với các bạn rằng: nếu bạn còn ông bà, cha mẹ già bên cạnh, xin hãy trân trọng từng giây phút được ở bên họ. Người già không cần những món quà vật chất lớn lao, mà họ cần sự quan tâm, yêu thương và chăm sóc, giống như cách họ đã từng nuôi nấng chúng ta.

Chăm sóc người già không phải là một việc dễ dàng, đôi khi nó chứa đựng đầy áp lực và nước mắt. Nhưng nếu bạn làm điều đó bằng tình yêu và lòng biết ơn, bạn sẽ nhận lại được những giá trị vô giá. Đối với tôi, bốn năm chăm sóc bà nằm liệt giường là khoảng thời gian ý nghĩa nhất trong cuộc đời. Dù mệt mỏi, nhưng tôi tự hào vì đã từng được là “bác sĩ riêng, y tá riêng, người bạn riêng” của người phụ nữ tuyệt vời nhất trong cuộc đời mình.

Admin


Nguồn: VnExpress

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *