Nhiều người tin rằng cận thị có thể tự khỏi khi trưởng thành hoặc về già, nhưng thực tế không phải vậy. Cận thị là một dạng tật khúc xạ xảy ra do sự thay đổi cấu trúc của mắt, cụ thể là nhãn cầu phát triển dài hơn bình thường. Điều này khiến hình ảnh hội tụ ở phía trước võng mạc thay vì trực tiếp trên đó. Một khi cấu trúc mắt đã thay đổi, nó không thể tự điều chỉnh trở lại mà cần đến sự can thiệp y tế chuyên khoa.
Quan niệm “về già hết cận” xuất phát từ hiện tượng viễn thị do lão hóa, thường xuất hiện ở độ tuổi 40 trở lên. Lúc này, thủy tinh thể mất dần tính đàn hồi, gây khó khăn cho việc điều tiết để nhìn gần. Người cận thị ở độ tuổi này có thể cảm thấy “đỡ cận” vì có thể đọc sách ở cự ly gần mà không cần kính, trong khi người không cận phải dùng kính lão. Tuy nhiên, đây không phải là cận thị đã biến mất, mà là sự bù trừ tạm thời giữa viễn thị do lão hóa và cận thị vốn có. Bản chất mắt vẫn bị cận.

Ở trẻ em, độ cận thường tăng nhanh trong độ tuổi từ 7 đến 18 nếu không được kiểm soát tốt. Do đó, việc chăm sóc mắt đúng cách và can thiệp y khoa sớm đóng vai trò quan trọng trong việc hạn chế tăng độ cận và bảo vệ thị lực cho tương lai của trẻ.
Để theo dõi sự tiến triển của độ cận, trẻ nên được khám mắt định kỳ mỗi 6 tháng. Bên cạnh đó, việc điều chỉnh thói quen sinh hoạt cũng rất quan trọng. Cha mẹ nên hướng dẫn trẻ ngồi học đúng tư thế, giữ khoảng cách tối thiểu 30-35 cm khi đọc sách, hạn chế sử dụng các thiết bị điện tử quá 45 phút mỗi lần và khuyến khích trẻ tham gia các hoạt động ngoài trời ít nhất 1-2 giờ mỗi ngày.
Hiện nay, có nhiều giải pháp để kiểm soát tiến triển cận thị ở trẻ em, bao gồm kính thuốc đặc biệt (kính đa tròng, kính phân bổ tiêu cự), kính áp tròng cứng Ortho-K đeo ban đêm và thuốc nhỏ mắt giãn điều tiết. Bác sĩ sẽ tư vấn phương pháp phù hợp nhất dựa trên mức độ cận và độ tuổi của trẻ.
Admin
Nguồn: VnExpress