Ít ai biết đến Grimsby Town trước thềm vòng 2 League Cup. Thế nhưng, sau chiến thắng gây sốc trước Manchester United trên chấm phạt đền, đội bóng nhỏ bé đến từ giải hạng Tư nước Anh này đã trở thành hiện tượng trên khắp các diễn đàn thể thao.
Được thành lập năm 1878, Grimsby Town gắn liền với thị trấn cảng biển Grimsby, thuộc vùng Đông Bắc nước Anh. Với biệt danh “The Mariners” (những thủy thủ), biểu tượng con tàu đánh cá trên logo đội bóng không chỉ gợi nhớ về truyền thống hàng hải mà còn khẳng định bản sắc văn hóa địa phương. Hơn 140 năm qua, Grimsby Town vẫn giữ nguyên tên gọi, trở thành niềm tự hào của nhiều thế hệ người dân nơi đây.
Điều đáng trân trọng là dù trải qua không ít khó khăn, thăng trầm và khủng hoảng tài chính, Grimsby Town chưa bao giờ đánh mất bản sắc của mình. Sợi dây liên kết bền chặt với cộng đồng giúp câu lạc bộ duy trì sức sống. Với người dân Grimsby, bóng đá không chỉ là môn thể thao, mà còn là biểu tượng của sự đoàn kết, là ký ức văn hóa được truyền lại qua nhiều thế hệ.
Ngược lại, bóng đá Việt Nam lại chứng kiến tình trạng các câu lạc bộ đổi tên, đổi chủ, thậm chí biến mất chỉ sau vài năm tồn tại. Phần lớn các đội bóng sống dựa vào nguồn tài trợ từ doanh nghiệp. Khi nhà tài trợ rút lui hoặc thay đổi chiến lược, cả đội bóng có thể bị xóa sổ.
Những cái tên như Navibank Sài Gòn hay Xuân Thành Sài Gòn đã xuất hiện rồi biến mất một cách chóng vánh, để lại sự tiếc nuối trong lòng người hâm mộ. Cảng Sài Gòn, một biểu tượng của bóng đá TP.HCM, giờ chỉ còn là ký ức. Ngay cả những đội bóng giàu truyền thống như Sông Lam Nghệ An cũng từng gắn tên doanh nghiệp như PJICO, còn Bình Định hiện tại vẫn phải mang tên Topenland. Việc gắn tên nhà tài trợ lên câu lạc bộ khiến bản sắc địa phương dần phai mờ, và các đội bóng bị xem như những dự án đầu tư ngắn hạn hơn là tài sản tinh thần của cộng đồng.
Sự khác biệt lớn nằm ở mô hình quản trị. Ở Anh, ngay cả khi doanh nghiệp tham gia tài trợ, câu lạc bộ vẫn thuộc về thành phố và người hâm mộ. Tài chính được quản lý minh bạch với những quy định chặt chẽ như Luật Công bằng Tài chính (Financial Fair Play), buộc các đội bóng phải duy trì hoạt động lành mạnh và không phụ thuộc vào một nguồn tiền duy nhất.
Bên cạnh đó, các câu lạc bộ còn có nguồn thu đa dạng từ bán vé, bản quyền truyền hình, áo đấu, đồ lưu niệm và hệ thống đào tạo trẻ, giúp họ tồn tại bền vững. Quan trọng hơn cả, tên gọi của đội bóng luôn gắn liền với địa phương, trở thành tài sản tinh thần không thể đánh đổi. Nhờ vậy, ngay cả những câu lạc bộ nhỏ như Grimsby Town cũng có thể duy trì vị thế và niềm tin từ cộng đồng, bất chấp những biến động về thành tích hay tài chính.
Từ câu chuyện của Grimsby Town, bóng đá Việt Nam có thể rút ra nhiều bài học quý giá. Trước hết, cần thay đổi mô hình quản lý, chuyển từ “câu lạc bộ của doanh nghiệp” sang mô hình “câu lạc bộ của cộng đồng với doanh nghiệp đồng hành”. Doanh nghiệp vẫn đóng vai trò quan trọng, nhưng không nên chi phối tên gọi, biểu tượng và bản sắc địa phương.
Song song với đó, các đội bóng cần xây dựng nền tảng tài chính vững chắc từ những nguồn thu độc lập như vé mùa, áo đấu hay học viện trẻ, thay vì phụ thuộc hoàn toàn vào một nhà tài trợ. Điều quan trọng hơn cả là phải giữ gìn bản sắc địa phương trong tên gọi, coi câu lạc bộ là tài sản văn hóa của cộng đồng, không phải là một công ty bóng đá tồn tại theo chu kỳ hợp đồng tài trợ.
Chỉ khi người hâm mộ thực sự cảm thấy đội bóng thuộc về họ, sự gắn bó lâu dài mới có thể hình thành. Và chỉ khi có được nền tảng văn hóa bền vững ấy, bóng đá Việt Nam mới có thể tránh lặp lại vòng xoáy “đổi tên, đổi chủ, biến mất” như đã từng chứng kiến trong nhiều năm qua.
Admin
Nguồn: VnExpress