Arsenal hiện đang sở hữu đội hình đắt giá thứ hai thế giới, với tổng trị giá lên tới 1,482 tỷ USD theo Transfermarkt. Tuy nhiên, một nghịch lý tồn tại là kỷ lục bán cầu thủ của “Pháo thủ” vẫn chưa vượt qua cột mốc mùa hè năm 2017, khi Alex Oxlade-Chamberlain gia nhập Liverpool với giá 51 triệu USD.

Trong ba mùa giải gần đây, Arsenal chỉ thu về 198,3 triệu USD từ việc bán cầu thủ, một con số khá khiêm tốn so với các đối thủ cạnh tranh như Chelsea (946 triệu USD), Liverpool (435 triệu USD) hay Man City (520 triệu USD).

Mùa hè 2025, Arsenal đã chi hơn 300 triệu USD để chiêu mộ 7 tân binh, bao gồm Kepa Arrizabalaga, Cristhian Mosquera, Martin Zubimendi, Christian Norgaard, Noni Madueke, Eberechi Eze và Viktor Gyokeres. Bên cạnh đó, họ còn mượn Piero Hincapie từ Bayer Leverkusen kèm điều khoản mua đứt trị giá 58,5 triệu USD.
Thế nhưng, tổng số tiền mà Arsenal thu về từ việc bán cầu thủ chỉ đạt 11,05 triệu USD, một khoảng cách rất lớn so với Chelsea (392 triệu USD), Liverpool (295 triệu USD) và Man City (130 triệu USD).
Trong ngày cuối cùng của kỳ chuyển nhượng hè, Arsenal đã đẩy đi 5 cầu thủ với tổng cộng 334 trận ra sân tại Ngoại hạng Anh và 110 lần khoác áo đội tuyển quốc gia. Đáng chú ý, họ chỉ thu về 3,38 triệu USD từ thương vụ Albert Sambi Lokonga chuyển đến Hamburg. Các cầu thủ khác như Fabio Vieira, Reiss Nelson, Jakub Kiwior và Oleksandr Zinchenko đều ra đi theo dạng cho mượn. Trong số này, chỉ có Kiwior có điều khoản mua đứt trị giá 30,55 triệu USD với Porto. Nhiều người cho rằng những cầu thủ còn lại đã “rớt giá” và không thể bán được ở thời điểm đỉnh cao.
Một giám đốc của một câu lạc bộ đối thủ nhận xét rằng Arsenal đang là “nạn nhân của chính mình” khi vung tiền quá tay rồi để cầu thủ ra đi tự do hoặc bán lỗ. Trường hợp của Nicolas Pepe là một ví dụ điển hình. Anh gia nhập Arsenal với mức giá kỷ lục 87 triệu USD vào năm 2019, nhưng sau đó rời đi mà không mang về đồng nào cho câu lạc bộ sau 4 năm. Zinchenko được mua với tổng phí 38,5 triệu USD và hợp đồng của anh sắp hết hạn. Những cái tên khác như Nelson, Lokonga, Thomas Partey, Ainsley Maitland-Niles hay cựu đội trưởng Pierre-Emerick Aubameyang đều có tiềm năng được bán với giá cao hơn nếu được xử lý sớm hơn.

Một số người đại diện cầu thủ cho rằng Arsenal chưa biết cách tận dụng các giải đấu cúp như FA Cup hay League Cup để “quảng bá” những cầu thủ không còn nằm trong kế hoạch. Trong khi Chelsea xoay tua đội hình ở Conference League để tạo cơ hội ra sân cho nhiều cầu thủ, Arsenal lại thường xuyên sử dụng các trụ cột như Bukayo Saka hay Kai Havertz ở League Cup. Điều này dẫn đến việc những cầu thủ cần bán như Vieira hay Lokonga phải dựa vào màn trình diễn ở câu lạc bộ cho mượn để thu hút sự chú ý.
Các nhà môi giới cũng chỉ ra rằng Arsenal thường tỏ ra quá vội vàng trong việc đẩy đi những cầu thủ không cần thiết. Điều này khiến các đối tác nhận thấy Arsenal đang ở thế yếu và sẵn sàng đưa ra những lời đề nghị muộn với mức giá thấp để ép giá.
Ngược lại, Liverpool, Chelsea hay Man City có thể bán những cầu thủ dự bị với giá cao vì họ thường là những tuyển thủ quốc gia. Ví dụ, Darwin Nunez được Liverpool bán với giá 61,5 triệu USD vì anh đang là tiền đạo số một của Uruguay. Với Arsenal, ngoài Zinchenko, rất ít cầu thủ dự bị được đánh giá có đẳng cấp quốc tế, dẫn đến việc khó bán.
Chelsea đã thành công nhờ mua nhiều cầu thủ trẻ rồi bán họ khi còn tiềm năng tăng giá. Trong kỳ chuyển nhượng hè vừa qua, đội chủ sân Stamford Bridge đã bán hoặc cho mượn 23 cầu thủ, trong đó chỉ có 6 người từ 25 tuổi trở lên, nhưng vẫn thu về 118,3 triệu USD.
Man City được hưởng lợi từ mạng lưới City Football Group với 13 câu lạc bộ trên toàn cầu, sẵn sàng làm “bệ phóng” cho các cầu thủ rồi bán lại với giá cao. Liverpool nổi tiếng với khả năng ép giá tối đa khi bán cầu thủ, điển hình là trường hợp Jarell Quansah chuyển đến Leverkusen với giá gần 50 triệu USD hay Caoimhin Kelleher đến Brentford với tổng phí gần 25 triệu USD, giúp họ thu về hơn 70 triệu USD từ hai cầu thủ dự bị.
Andrea Berta, tân Giám đốc thể thao của Arsenal, người có xuất thân từ ngành ngân hàng, được kỳ vọng sẽ khắc phục điểm yếu cố hữu này. Ông được cho là sẽ tránh để các hợp đồng rơi vào năm cuối như thời Edu, đồng thời học theo Chelsea trong việc bán các cầu thủ trưởng thành từ lò đào tạo. Trong kỳ chuyển nhượng hè 2024, Arsenal đã bán Emile Smith Rowe với giá 35,1 triệu USD cho Fulham và Eddie Nketiah với giá 32,5 triệu USD cho Crystal Palace, mang lại 100% lợi nhuận theo quy định về lợi nhuận và bền vững của Ngoại hạng Anh (PSR).

Nhờ nền tảng tài chính vững chắc được xây dựng dưới thời cựu huấn luyện viên Arsene Wenger, Arsenal hiện không chịu áp lực lớn từ PSR. Mùa giải trước, quỹ lương của “Pháo thủ” là 241 triệu USD, chỉ đứng sau Man City (317 triệu USD), Chelsea (255 triệu USD) và Man Utd (252 triệu USD). Theo chuyên gia tài chính Kieran Maguire, Arsenal có thể chi tiêu thêm 195 triệu USD mà vẫn không lo vi phạm PSR (mức lỗ tối đa 136,5 triệu USD trong 3 năm).
Dưới sự dẫn dắt của Mikel Arteta, Arsenal đang dần trở lại vị thế của một ứng cử viên vô địch. Trong ba mùa giải gần đây, họ đã về nhì tại Ngoại hạng Anh và lọt vào tứ kết Champions League. Tuy nhiên, để tiến đến bước cuối cùng và giành lấy ngôi vương, Arsenal cần phải học cách bán cầu thủ một cách thông minh. Một nguồn tin nội bộ của câu lạc bộ đã chia sẻ với tờ Daily Mail rằng: “Chúng tôi đang đi đúng hướng, nhưng chìa khóa để trở thành nhà vô địch là học cách vận hành chiều bán hiệu quả như Chelsea”.
Admin
Nguồn: VnExpress