Có nên cưới: Lương cao không tài sản, nên không?

Tôi năm nay 28 tuổi, ngoại hình ưa nhìn, có công việc ổn định và được nhiều người theo đuổi. Gia đình tôi cơ bản, bố mẹ đều là công chức. Trước anh, tôi từng trải qua ba mối tình nghiêm túc từ thời đi học, nhưng đều không đi đến kết quả. Hiện tại, tôi đang yêu một người đàn ông hơn tôi 12 tuổi, đã ly hôn và có hai con riêng.

Anh là người Việt Nam nhưng có tư tưởng khá Tây, sống văn minh, hiện đại, có học thức và cách nói chuyện cuốn hút. Anh là chuyên gia kỹ thuật cấp cao cho một tập đoàn nước ngoài, thường xuyên làm việc ở nhiều quốc gia, thu nhập thuộc hàng cao so với mặt bằng chung ở Việt Nam, khoảng hơn 250 triệu đồng một tháng sau thuế. Anh không ngần ngại cho tôi xem lịch sử tài khoản ngân hàng, giấy tờ ly hôn, thậm chí cả mật khẩu điện thoại, email và mạng xã hội. Tôi cảm nhận được sự chân thành và nghiêm túc từ anh.

Anh tôn trọng phụ nữ, sẵn sàng chia sẻ việc nhà, từ nấu nướng đến dọn dẹp, dù có vị trí cao trong xã hội. Trong thời gian yêu nhau, anh luôn chủ động chi trả mọi khoản và nói rằng muốn lo cho tôi vì anh có điều kiện hơn. Sự chu đáo, khéo léo và chân thành của anh khiến tôi cảm thấy vui vẻ, hạnh phúc và yên tâm khi ở bên. Tuy nhiên, tôi là phụ nữ và mong muốn một mối quan hệ lâu dài, bền vững, đó là điều khiến tôi trăn trở.

Điều tôi băn khoăn nhất là anh nói rằng không còn tài sản gì sau khi ly hôn, đã để lại toàn bộ cho vợ con. Hiện tại, anh đang thuê nhà, sống giản dị và chi tiêu khá tiết kiệm so với thu nhập. Mặc dù vậy, anh luôn sẵn sàng đáp ứng mọi mong muốn của tôi trong khả năng. Khi tôi hỏi về tương lai xa hơn, anh nói rằng nếu tôi muốn, anh sẵn sàng kết hôn, nhưng chỉ muốn một đám cưới giản dị, ấm cúng với người thân và bạn bè thân thiết. Anh không thích tổ chức đám cưới phô trương.

Có nên cưới bạn trai lương 250 triệu đồng nhưng không có tài sản

Một điều nữa khiến tôi suy nghĩ là tư tưởng có phần “Tây hóa” của anh. Anh gợi ý rằng chúng tôi có thể không cần kết hôn, mà vẫn là “vợ hợp pháp” của anh, được luật pháp quốc tế công nhận. Anh giải thích rằng theo chế độ của công ty, tôi sẽ được công nhận là “common-law partner” và có thể xin thị thực để sống cùng anh hợp pháp ở bất kỳ quốc gia nào anh đến làm việc. Nếu chỉ cân nhắc những yếu tố bề nổi, anh là một người tốt, đáng tin cậy để kết hôn, có thể mang lại một cuộc sống an tâm và hạnh phúc.

Tuy nhiên, lý trí của tôi lại không ngừng xao động. Tôi băn khoăn rằng một người đàn ông thành đạt như anh, ở tuổi 40 lại không có tài sản riêng. Liệu cuộc sống có thực sự ổn định nếu chúng tôi kết hôn? Đến khi nào chúng tôi mới có thể mua được một ngôi nhà chung? Hơn nữa, với tính cách sẵn sàng hy sinh cho vợ con, liệu anh có dốc hết tiền tiết kiệm để giúp đỡ các con riêng khi chúng gặp khó khăn? Tôi cảm thấy mình sẽ luôn là người đến sau.

Có lẽ tôi ích kỷ, nhưng những lo lắng này là có thật. Tôi không biết nên tiếp tục như thế nào. Chia tay anh, tôi không đành lòng vì anh thực sự là một người tốt. Nhưng nếu tính đến chuyện lâu dài, tôi không biết mình có đủ hy sinh khi hai con riêng của anh luôn được ưu tiên tuyệt đối. Tôi thực sự rất khó xử.

Admin


Nguồn: VnExpress

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *