Lớn lên tại xã Phú Cường, huyện Tam Nông, tuổi thơ của chị Kiều gắn liền với những cánh đồng sen và ruộng lúa bạt ngàn. Dù cha mẹ quanh năm vất vả, thu nhập vẫn bấp bênh, thường xuyên phải mua chịu từng món đồ nhỏ và chờ đến mùa gặt mới có thể trả nợ. Cái vòng luẩn quẩn “ăn trước trả sau” đeo bám gia đình chị suốt nhiều năm, bởi làm lúa không đủ trang trải, thậm chí còn nợ nần chồng chất khi gặp phải những vụ mùa thất bát.

Là con út trong gia đình, chị Kiều được cha mẹ tạo điều kiện học hết lớp 12, sau đó mở một sạp vải nhỏ tại chợ huyện với mong muốn thoát khỏi cảnh đồng áng. Tuy nhiên, việc buôn bán không mấy thuận lợi, cuộc sống hôn nhân cũng dang dở, khiến chị trắng tay và phải ôm con nhỏ trở về nương nhờ cha mẹ. Chị Kiều tâm sự: “Lúc đó, tôi chỉ còn vỏn vẹn 120.000 đồng để đi khám thai và một khoản nợ không biết khi nào mới trả hết.”
Năm 2016, nhận thấy cha mình bán sen tươi với giá rất thấp, chị Kiều nảy ra ý tưởng chế biến thành sữa hạt sen đóng chai. Thời gian đầu, sản phẩm mới gặp nhiều khó khăn trong việc tiêu thụ, bị nhiều quán từ chối. Không nản lòng, chị kiên trì mang hàng đến ký gửi, thậm chí lén để lại thùng sữa rồi nhanh chóng rời đi, để chủ quán có thời gian dùng thử và cảm nhận.
Mặc dù phải chấp nhận thua lỗ trong vài tháng đầu, chị vẫn quyết tâm theo đuổi. Dần dần, sản phẩm sữa hạt sen của chị được khách hàng ưa chuộng, số lượng tiêu thụ tăng từ vài chục chai lên đến vài nghìn, rồi hàng chục nghìn chai mỗi ngày, có mặt ở nhiều tỉnh thành khu vực miền Tây. Chị Kiều tính toán: “Nếu bán sen tươi, giá chỉ từ 10.000 – 30.000 đồng một kg, nhưng khi chế biến thành sữa, một kg hạt sen có thể sản xuất ra khoảng 30 chai, giá trị tăng lên gấp hàng chục lần.” Nhờ đó, mỗi tháng cơ sở của chị có doanh thu hàng chục triệu đồng, tạo đầu ra ổn định cho nông dân và công ăn việc làm cho gần chục lao động địa phương.
Từ thành công ban đầu, chị Kiều tiếp tục nghiên cứu và phát triển thêm các sản phẩm từ sen như trà lá sen, trà tim sen, hạt sen sấy, và bột sữa sen. Xưởng sản xuất nhỏ ngày càng được mở rộng, đầu tư thêm máy móc hiện đại để nâng cao năng suất và đáp ứng nhu cầu thị trường.

Năm 2019, trong một chuyến đi học tập kinh nghiệm tại Thái Lan, chị Kiều được giới thiệu món cơm cháy hạt điều. Nhận thấy tiềm năng của sản phẩm này, chị quyết định thử nghiệm tại Việt Nam. Tuy nhiên, những mẻ cơm cháy đầu tiên đều thất bại vì bánh bị cứng và dễ bị ôi dầu. Không bỏ cuộc, chị Kiều tiếp tục mày mò, cải tiến công thức, tận dụng các loại gạo đặc sản của quê hương như nếp than, gạo lứt, kết hợp với nhiều loại hạt khác nhau, tạo ra nhiều dòng cơm cháy độc đáo và khác biệt.
Ngay khi chị Kiều chuẩn bị tung sản phẩm ra thị trường thì dịch Covid-19 bùng phát, gây ảnh hưởng lớn đến sức tiêu thụ. Để vượt qua khó khăn, chị chuyển sang bán hàng online, quảng bá sản phẩm trên các hội nhóm và tự làm video giới thiệu sản phẩm. Nhờ sự kiên trì và nỗ lực, mỗi ngày cơ sở của chị vẫn bán được đều đặn vài trăm kg cơm cháy. Một kg gạo có giá hơn 10.000 đồng, sau khi chế biến thành cơm cháy thành phẩm có giá lên đến trên 120.000 đồng.
Để đảm bảo nguồn nguyên liệu ổn định và chất lượng, chị Kiều đã liên kết với nông dân địa phương để đặt hàng trồng gạo sạch và gạo đặc sản. Nhờ đó, nông dân có thể bán được sản phẩm với giá cao hơn, yên tâm sản xuất. Hiện tại, cơ sở của chị Kiều có hơn 15 sản phẩm, trong đó có 6 sản phẩm đạt chứng nhận OCOP, mang lại doanh thu hàng trăm triệu đồng mỗi năm.

Không chỉ tập trung vào sản xuất, chị Kiều còn tích cực tham gia các hội chợ, triển lãm để quảng bá sản phẩm, học hỏi kinh nghiệm và tìm kiếm ý tưởng mới. Với chị, “khởi nghiệp là một hành trình không ngừng nghỉ, phải liên tục học hỏi và làm mới bản thân.” Sau hơn 10 năm khởi nghiệp đầy gian nan và thử thách, chị Kiều đã nhận được nhiều bằng khen và từng được ứng cử đại biểu Quốc hội.
Ông Châu Văn Bo, Bí thư Đảng ủy xã Phú Cường, nhận xét: “Chị Kiều là một người phụ nữ dám nghĩ dám làm, đã xây dựng được một doanh nghiệp từ số vốn ban đầu chỉ 50 triệu đồng, nay đã tăng lên gần 20 lần, phát triển 15 sản phẩm từ nông sản truyền thống. Những sản phẩm này không chỉ nâng cao giá trị nông sản, tăng thu nhập cho nông dân mà còn thúc đẩy liên kết sản xuất – chế biến, góp phần vào sự phát triển kinh tế của địa phương.”
Admin
Nguồn: VnExpress