Là một giáo viên chủ nhiệm lớp 12 với hơn 20 năm gắn bó với sự nghiệp trồng người tại một trường THPT công lập, tôi luôn trăn trở về những khó khăn của nghề giáo. Xuất thân từ một gia đình nông thôn nghèo khó, tôi thấu hiểu sâu sắc những vất vả của cuộc sống thiếu thốn. Tuổi thơ tôi lớn lên trong cảnh bố mẹ quanh năm vất vả, chắt chiu từng đồng để nuôi con ăn học.
Chính hoàn cảnh đó đã nhen nhóm trong tôi ước mơ trở thành giáo viên. Tôi từng nghĩ, nghề giáo không chỉ giúp mình thoát khỏi cảnh nghèo khó mà còn mang lại sự tôn trọng, được truyền cảm hứng và lan tỏa tri thức cho các thế hệ học trò. Hơn 20 năm qua, dù có những lúc chạnh lòng vì mức lương còn hạn chế, tôi vẫn luôn kiên định với ước mơ ấy.
Những năm đầu vào nghề, đồng lương giáo viên chỉ đủ trang trải những nhu cầu thiết yếu của cuộc sống. Nhiều tháng, sau khi thanh toán các khoản chi phí sinh hoạt, tiền học cho con, số tiền còn lại chẳng đáng là bao. Không ít đồng nghiệp của tôi đã phải tìm thêm việc làm ngoài giờ như dạy thêm, soạn thảo tài liệu, thậm chí bán hàng online để tăng thu nhập.
Thông tin về việc cải thiện tiền lương cho giáo viên từ năm học này, được Bộ trưởng Bộ Giáo dục và Đào tạo chia sẻ, đã mang đến cho tôi niềm xúc động lớn. Mức tăng lương dự kiến từ 2 đến 7 triệu đồng, tùy theo hệ số và bậc lương, tuy chưa phải là con số quá lớn so với nhiều ngành nghề khác, nhưng là một sự thay đổi đáng kể đối với những người làm giáo dục như chúng tôi.
Việc tăng lương không chỉ là vấn đề vật chất mà còn là sự ghi nhận về mặt tinh thần. Nó khẳng định rằng xã hội đang dần đánh giá đúng hơn vai trò của người thầy trong sự nghiệp trồng người. Từ lâu, chúng tôi đã quen với sự hy sinh: hy sinh thời gian cá nhân, hy sinh những cơ hội nghề nghiệp khác, thậm chí hy sinh cả những ước mơ riêng để dồn hết tâm huyết cho học sinh.
Tôi đã chứng kiến nhiều đồng nghiệp giỏi, đầy tâm huyết, phải rời bỏ bục giảng sau vài năm vì áp lực cuộc sống. Họ không bỏ nghề vì hết yêu nghề, mà vì gánh nặng cơm áo gạo tiền. Với mức lương hiện tại, một giáo viên trẻ mới ra trường, dù nhiệt huyết đến đâu cũng khó có thể trụ vững nếu không có sự hỗ trợ từ gia đình.
Tăng lương cho giáo viên không chỉ là giải pháp giữ chân người tài mà còn là động lực khuyến khích những bạn trẻ ưu tú lựa chọn nghề giáo. Khi nghề giáo trở thành một lựa chọn hấp dẫn về cả sự nghiệp và thu nhập, chúng ta mới có thể xây dựng một đội ngũ nhà giáo vững mạnh, đáp ứng yêu cầu đổi mới giáo dục hiện nay.
Tôi không mong đợi mức lương của giáo viên phải ngang bằng với các ngành nghề “hot” như công nghệ thông tin, tài chính hay luật. Nhưng tôi kỳ vọng rằng, với sự cải thiện lần này, giáo viên có thể sống đủ đầy bằng đồng lương của mình, không phải lo lắng về cơm áo gạo tiền, để toàn tâm toàn ý cho bài giảng, cho học sinh và cho những giá trị nhân văn của nghề dạy học.
Tôi tự hào khi thấy Nhà nước đã có những chính sách cụ thể và thiết thực hơn cho ngành giáo dục. Chúng tôi không cần những lời tung hô sáo rỗng, mà cần sự quan tâm đúng mức và sự đãi ngộ công bằng để có thể tiếp tục cống hiến cho sự nghiệp trồng người.
Tôi tin rằng, khi đời sống của giáo viên được cải thiện, chất lượng giáo dục chắc chắn sẽ được nâng cao. Những người thầy, người cô sẽ không còn phải bận tâm về vấn đề tài chính, mà có thể toàn tâm toàn ý đồng hành cùng học sinh, những mầm non của tương lai đất nước. Hy vọng rằng, đợt cải cách lương này sẽ không chỉ là một “tín hiệu vui” nhất thời, mà là bước khởi đầu cho một hành trình dài hơi, căn cơ và bền vững để phục hồi vị thế của người thầy trong xã hội.
Trước đó, Quốc hội đã thông qua Luật Nhà giáo, xác định đây là nhóm được xếp lương cao nhất trong hệ thống thang bậc lương hành chính sự nghiệp. Bộ Chính trị cũng ban hành Nghị quyết 71 về đột phá phát triển giáo dục và đào tạo, yêu cầu có chính sách đặc thù, vượt trội cho nhà giáo, bao gồm việc tăng phụ cấp ưu đãi nghề cho giáo viên mầm non và phổ thông lên tối thiểu 70%, nhân viên ít nhất 30%, và giáo viên công tác tại các khu vực đặc biệt khó khăn, biên giới, hải đảo, vùng đồng bào dân tộc thiểu số lên 100%.
Admin
Nguồn: VnExpress