Chồng Hỗn Láo, Lười Biếng, Dối Trá: Giải Pháp Cho Vấn Đề?

Cuộc sống hôn nhân chín năm đã khiến tôi nhận ra những suy nghĩ non nớt, mơ mộng trước đây của mình. Gia đình chồng có điều kiện hơn nhà tôi. Bố chồng là công chức, mẹ chồng làm thợ may. Tuy nhiên, bố mẹ chồng đã ly hôn và bố có gia đình mới. Gia đình tôi làm nông, tuy không giàu có nhưng bố mẹ đã nỗ lực gây dựng từ hai bàn tay trắng, nên cuộc sống hiện tại khá ổn định. Sự khác biệt về hoàn cảnh này là một sai lầm lớn của tôi, khi tôi cảm nhận được sự coi thường từ mẹ chồng nhưng vẫn quyết tâm tiến tới.

Chồng hỗn với mẹ vợ, lười biếng, nói dối

Về chồng tôi, anh học trung cấp trước tôi một năm, nhưng đến giờ vẫn chưa có bằng. Còn tôi, vì hoàn cảnh gia đình khó khăn, tôi từng phải bỏ dở việc học. Nhờ sự động viên, giúp đỡ của anh, tôi đã hoàn thành chương trình đại học sau hơn ba năm và đi làm. Giá như tôi biết anh chưa có bằng trước khi cưới, tôi đã thúc ép anh học hành tử tế.

Chín năm chung sống, tôi chưa từng nghỉ phép ngày nào cho bản thân, chỉ nghỉ khi đi khám thai, con ốm, đưa mẹ chồng đi khám bệnh hoặc khi có việc gia đình. Còn chồng tôi, lương thấp vì không có bằng cấp, mỗi lần thay đổi công việc là lại mất lòng chỗ làm cũ, nhưng anh rất dễ dàng nghỉ việc. Hiện tại, con thứ hai của tôi đã chín tháng tuổi. Cả hai bé đều do bà ngoại từ quê lên chăm sóc. Trước đây, bà nội hứa sẽ cùng bà ngoại san sẻ việc chăm cháu, nhưng cuối cùng lại không thực hiện. Tôi biết rằng việc chăm sóc con cái là trách nhiệm của cha mẹ, không phải của ông bà, nhưng tôi vẫn cảm thấy buồn vì chính bà đã thúc giục tôi sinh con và hứa sẽ cùng nhau chăm sóc để chúng tôi yên tâm làm việc.

Tôi chưa bao giờ chê bai chồng vì lương thấp, tôi chấp nhận điều đó vì nghĩ rằng anh không giỏi kiếm tiền nhưng lại thương yêu vợ con. Tôi tự nhủ rằng mình cố gắng một chút là được. Sau chín năm kết hôn, dù lương chồng chưa tháng nào vượt quá 11 triệu đồng, nhưng chúng tôi đã tiết kiệm được hơn một tỷ đồng, từng chút một vun vén dù các con vẫn được chăm sóc đầy đủ và phát triển khỏe mạnh. Nhưng tôi đã lầm, chồng không thương tôi như tôi nghĩ. Anh thường xuyên đi nhậu với bạn bè rồi nói dối vợ, thậm chí hỗn láo với mẹ vợ, người đang giúp anh chăm sóc con cái. Đã có lần bố chồng lên thăm cháu, anh vẫn đi nhậu, chỉ khi tôi nhắn tin trách móc nặng nề anh mới chịu về. Anh đã hứa sẽ bỏ nhậu, tập trung làm việc và muốn tôi sinh thêm bé thứ hai để các con có anh có em. Tôi đã tin anh, và lại một lần nữa sai lầm. Giờ đây, một mình tôi phải lo toan mọi thứ, từ chăm sóc hai con nhỏ, đi làm, quán xuyến nhà cửa đến tính toán, tiết kiệm, khiến tôi cảm thấy kiệt sức. Trong khi đó, anh vẫn thoải mái đi nhậu nhẹt với bạn bè đến khuya rồi nói dối tôi là đi công việc hoặc đi khám bệnh.

Tôi cảm thấy thất vọng, vỡ mộng và ức chế vì nhiều chuyện khác liên quan đến cách đối xử của mẹ chồng mà tôi không tiện kể ra. Giờ đây, lại thêm sự vô tâm của chồng khiến tôi dễ nổi nóng, dù trước đây tôi chưa từng nói một lời tục tĩu. Thêm vào đó, anh rất lười biếng, cẩu thả và không bao giờ chủ động giúp đỡ việc nhà. Tất cả mọi việc tôi đều phải chỉ đạo, nhắc nhở đến cả chục lần anh mới làm, nhưng làm cho có lệ, qua loa, làm xong không dọn dẹp, hoặc nếu tôi muốn dọn thì anh lại làm hỏng thứ khác. Hiện tại, tôi đang chìm trong cảm giác chán nản và mệt mỏi. Tôi đã bỏ mặc anh hơn một tháng nay, không nói chuyện với anh. Anh biết tôi giận nhưng không hề xin lỗi. Liệu tôi có nên tiếp tục sống lạnh nhạt như vậy nữa không?

Admin


Nguồn: VnExpress

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *