Mỗi độ mùa nhập học về, câu chuyện giá phòng trọ lại trở thành nỗi trăn trở của sinh viên và người lao động. Sau hơn chục năm thuê trọ, tôi nhận thấy rõ sự khác biệt giữa những người chủ nhà. Bên cạnh những người chủ trọ dễ thương, xem người thuê như người thân, thì không ít người chỉ chú trọng đến việc tăng giá.
Năm ngoái, khi chuyển việc, tôi đã khảo sát thị trường phòng trọ để tìm nơi ở gần chỗ làm hơn. Trên Facebook, tôi thấy một bài đăng cho thuê phòng với giá 3,2 triệu đồng. Đến xem trực tiếp, căn phòng đã được sơn sửa lại, có thêm một chiếc bàn inox, lọ hoa và hai tấm pallet kê hàng làm giường. Chủ nhà thông báo giá mới là 4,4 triệu đồng, lý do là đã sửa sang và thêm nội thất. Tìm hiểu xung quanh, hầu như không có phòng nào dưới 3 triệu đồng, hoặc nếu có thì lại là những căn phòng thiếu ánh sáng, không có ban công trong các khu nhà ống.
Liệu giá phòng trọ như vậy có “ngáo giá” hay vô lý? Theo tôi, đằng sau việc tăng giá là sự phân hóa rõ rệt. Một số chủ trọ coi người thuê như khách quen, anh em, chỉ tăng giá vừa phải, thậm chí vài năm mới tăng một lần.
Tuy nhiên, không ít người lại lợi dụng tâm lý cần nhà gấp của sinh viên, công nhân và người lao động nhập cư để ép giá. Đáng chú ý, còn xuất hiện cả một tầng lớp trung gian: họ thuê lại nhà từ chủ, sau đó chia nhỏ, thêm vài món đồ rẻ tiền rồi cho thuê lại với giá cao hơn cả triệu đồng.
Các loại phí “full nội thất”, “dịch vụ quản lý”, “phí gửi xe máy” (100-150 nghìn đồng)… ngày càng phổ biến, biến phòng trọ không khác gì một dạng chung cư giá rẻ.
Việc tăng giá phòng trọ có thể được lý giải bởi chi phí điện nước, vật liệu xây dựng và thuế phí đều tăng. Nhưng khi mức tăng vượt quá khả năng chi trả của sinh viên, công nhân – những người vốn có thu nhập không cao – thì sẽ gây ra rất nhiều khó khăn.
Người thuê trọ không có nhiều lựa chọn, ngoài việc chấp nhận ở xa hơn, đi lại vất vả hơn, hoặc phải cắt giảm chi tiêu ăn uống, sinh hoạt để bù vào tiền thuê nhà.
Để giải quyết vấn đề này, không thể chỉ trông chờ vào lòng tốt của từng chủ trọ. Về mặt vĩ mô, cần có những giải pháp chính sách như phát triển nhà ở xã hội giá rẻ, kiểm soát hoạt động cho thuê lại kiểu trung gian, công khai minh bạch về giá cả và chất lượng phòng trọ.
Thuê chỗ ở không chỉ là một giao dịch kinh tế, mà còn là nền tảng để hàng triệu người yên tâm học tập và làm việc. Nếu giá phòng trọ cứ tiếp tục tăng cao, những người lao động và sinh viên sẽ phải xoay xở ra sao?
Admin
Nguồn: VnExpress