Phải lòng chồng bạn thân vì quá tốt: Câu chuyện của tôi

Năm nay tôi 33 tuổi, một mình nuôi con trai 6 tuổi sau cuộc ly hôn ba năm trước. Cuộc hôn nhân là một cơn ác mộng. Sau đám cưới, tôi mới phát hiện chồng có máu cờ bạc, thường xuyên vắng nhà, nướng hết tiền mừng vào trò đỏ đen, thậm chí lấy cả tiền dành dụm cho con mới sinh. Khi tôi can ngăn, anh ta còn đánh đập, bảo rằng sẽ gỡ lại gấp đôi. Nợ nần chồng chất, chủ nợ thường xuyên đến nhà đe dọa, đòi tiền trong khi anh ta trốn tránh. Vài ngày sau, anh ta lại về xin lỗi, nhưng mọi chuyện vẫn đâu vào đấy. Bố mẹ chồng lại bênh con trai, khuyên vợ chồng đóng cửa bảo nhau.

Tôi lỡ có tình cảm khi được chồng bạn thân đối xử quá tốt

Sau bốn năm chịu đựng, tôi quyết định ly hôn, nhưng anh ta không đồng ý. Tôi kiên quyết về nhà bố mẹ đẻ và chấp nhận trả một phần nợ của anh ta thì anh ta mới chịu ký đơn. Tôi giành được quyền nuôi con, ra đi tay trắng và gánh thêm khoản nợ lớn. Tôi xin vào làm kế toán bán hàng tại một cửa hàng nhỏ ở quê, thu nhập rất thấp. Để trang trải cuộc sống và trả nợ hàng tháng, tôi phải nhờ đến sự giúp đỡ của ông bà ngoại. Tìm một công việc thu nhập cao ở quê quả thực rất khó khăn.

Tôi có một người bạn thân từ thời cấp ba, chúng tôi cùng nhau thuê trọ suốt những năm đại học. Bạn tôi biết rõ hoàn cảnh của tôi nên rất thương cảm, thường xuyên gọi điện hỏi thăm. Khi tôi gặp khó khăn về tài chính, bạn luôn sẵn lòng giúp đỡ. Chồng bạn tôi có một công ty riêng và bạn ngỏ ý mời tôi lên Hà Nội làm việc với mức lương hấp dẫn. Chồng bạn là bạn thân của anh trai tôi. Ngày trước, anh trai tôi hay mời anh ấy cùng bạn bè về nhà nhậu. Tôi quen biết anh từ đó và chính tôi là người vun vén cho mối quan hệ của anh và bạn thân tôi.

Tôi gửi con cho ông bà ngoại chăm sóc rồi lên Hà Nội làm việc. Ngày đầu tiên đi làm, anh đã gọi tôi lên phòng hỏi han và đưa cho tôi một khoản tiền để ổn định chỗ ở và mua sắm quần áo công sở. Tôi từ chối nhưng anh bảo anh và anh trai tôi là bạn thân, coi tôi như em gái, có khó khăn gì cứ nói với anh. Vợ anh làm ở ngân hàng gần nhà chứ không làm cùng công ty. Chúng tôi thường xuyên trò chuyện, anh rất tốt với tôi, tận tình chỉ bảo tôi trong công việc. Sau một thời gian, anh còn động viên tôi đi học nâng cao nghiệp vụ và hứa sẽ hỗ trợ học phí. Mức lương anh trả cho tôi tương đương với những người có kinh nghiệm lâu năm. Vào các dịp lễ Tết, ngoài tiền thưởng của công ty, anh còn lì xì riêng cho tôi, bảo là mừng tuổi cháu.

Làm việc với anh vài năm, tôi thấy mình thay đổi rất nhiều, cuộc sống tự chủ hơn. Tôi đã đón con trai lên Hà Nội ở cùng. Hai mẹ con tuy vẫn phải thuê nhà nhưng đã có một khoản tiết kiệm. Tôi ngày càng quý mến anh, có chuyện gì cũng tâm sự với anh. Lâu dần, tôi nhận ra mình đã nảy sinh tình cảm với anh, không chỉ là tình cảm anh em đơn thuần, mà là những cảm xúc nhớ nhung, xao xuyến. Những ngày không gặp anh, hình ảnh anh luôn hiện diện trong tâm trí tôi. Tôi biết mình không nên có những cảm xúc này, nhưng không thể kiểm soát được. Tôi khao khát được anh quan tâm nhiều hơn, muốn chiếm được tình cảm của anh. Nhiều lúc tôi tự hỏi, tại sao ngày xưa anh không để ý đến tôi mà lại yêu bạn thân của tôi.

Tôi cố tình tìm cách tiếp cận anh nhiều hơn, nhưng anh luôn giữ khoảng cách. Có lần, tôi mang cơm trưa đến công ty và chuẩn bị một phần cho anh, nhưng anh khéo léo từ chối. Đôi khi, tôi nghĩ chỉ cần anh muốn, tôi sẵn sàng làm người tình của anh, nhưng anh rất yêu vợ và luôn giữ khoảng cách với tôi ngoài công việc. Tôi biết mình đang có lỗi với bạn thân, nhưng không biết làm cách nào để kiềm chế tình cảm của mình. Tôi đã thử nộp hồ sơ xin việc ở vài nơi, nhưng với trình độ chuyên môn hiện tại, mức lương không bằng một phần ba so với thu nhập hiện tại, nên tôi không dám nghỉ việc để rời xa anh. Ở lại, tôi sợ mình không thể kiểm soát được cảm xúc và gây ra chuyện sai trái. Tôi mong nhận được lời khuyên từ mọi người.

Admin


Nguồn: VnExpress

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *