Nhiều người có thói quen sử dụng que ngoáy tai để làm sạch và giảm cảm giác khó chịu. Tuy nhiên, việc ngoáy tai không đúng cách và thiếu vệ sinh có thể gây ra những tổn thương nghiêm trọng và dẫn đến nhiều bệnh lý nguy hiểm.
Việc sử dụng các vật dụng sắc nhọn như tăm bông, que nhựa, hoặc thậm chí là ghim để ngoáy tai có thể gây trầy xước lớp da mỏng và nhạy cảm bên trong ống tai. Những vết trầy xước này tạo điều kiện thuận lợi cho nấm và vi khuẩn xâm nhập, gây ra tình trạng viêm ống tai. Người bệnh thường cảm thấy đau rát, sưng tấy, và có dịch mủ chảy ra. Nếu không được điều trị kịp thời, viêm ống tai có thể ảnh hưởng đến thính lực.

Ngoài ra, việc ngoáy tai quá mạnh hoặc thực hiện sai thao tác có thể đẩy ráy tai vào sâu bên trong, gây tắc nghẽn và làm giảm khả năng nghe. Ráy tai tích tụ tạo ra môi trường ẩm ướt, tạo điều kiện cho vi khuẩn sinh sôi và phát triển. Lực ngoáy quá mạnh có thể gây tổn thương tai giữa và màng nhĩ, dẫn đến viêm tai giữa, nhiễm trùng tai trong, thủng màng nhĩ và các di chứng khác liên quan đến thính giác.
Một số người còn có thói quen sử dụng các vật dụng kim loại không được vô trùng để ngoáy tai, làm tăng nguy cơ mắc bệnh uốn ván. Uốn ván là một bệnh nhiễm trùng cấp tính do vi khuẩn Clostridium tetani gây ra. Vi khuẩn này xâm nhập vào cơ thể thông qua các vết thương hở hoặc vết xước nhỏ. Khi bệnh khởi phát, vi khuẩn sẽ xâm nhập vào máu và hệ thần kinh trung ương, gây ra các triệu chứng như khóa hàm, cứng cổ, cong người (hình vòng cung), rối loạn huyết áp và nhịp tim, thậm chí có thể dẫn đến ngừng tim và đe dọa tính mạng.
Do đó, các bậc phụ huynh nên hướng dẫn trẻ em cách vệ sinh tai đúng cách. Tai có cơ chế tự làm sạch, ráy tai sẽ tự trôi ra ngoài một cách tự nhiên. Mọi người không nên dùng que ngoáy tai đưa sâu vào bên trong ống tai, mà chỉ nên lau nhẹ vành tai và phía ngoài ống tai bằng khăn sạch và ẩm. Tránh sử dụng các vật sắc nhọn hoặc que ngoáy tai không đảm bảo vệ sinh. Nếu ráy tai không tự thoát ra ngoài hoặc trẻ có các triệu chứng như đau tai, ù tai, hoặc nghe kém, nên đưa trẻ đến bác sĩ chuyên khoa để được xử lý đúng cách.
Bên cạnh đó, việc phòng ngừa uốn ván cũng rất quan trọng. Biện pháp hiệu quả nhất là tiêm phòng vaccine, với hiệu quả phòng bệnh lên đến 95%.
Trẻ em cần được tiêm các mũi vaccine có thành phần uốn ván từ 2 tháng tuổi đến trước 2 tuổi, ví dụ như vaccine 5 trong 1 hoặc 6 trong 1. Với vaccine 6 trong 1, trẻ có thể tiêm từ 6 tuần tuổi. Sau đó, trẻ cần tiêm nhắc lại vaccine vào các độ tuổi 4-6, 9-15, và khi trưởng thành thì nhắc lại mỗi 10 năm một lần. Nếu không rõ lịch sử tiêm chủng của trẻ, phụ huynh nên tham khảo ý kiến của bác sĩ. Phụ nữ mang thai cũng được khuyến cáo tiêm mũi uốn ván đơn hoặc mũi phối hợp ngừa bạch hầu – ho gà – uốn ván.
Nếu đã chủ động tiêm phòng đầy đủ, khi bị thương, mọi người chỉ cần tiêm nhắc lại một mũi vaccine mà không cần tiêm huyết thanh kháng độc tố uốn ván hoặc globulin miễn dịch kháng uốn ván (TIG). Trong trường hợp chưa tiêm phòng và có vết thương hở, cần xử lý vết thương và tiêm vaccine càng sớm càng tốt.
Admin
Nguồn: VnExpress