Chứng sợ khoảng trống: Nguyên nhân, triệu chứng và cách điều trị

Chứng sợ khoảng trống (agoraphobia) là một dạng rối loạn lo âu, đặc trưng bởi nỗi sợ hãi tột độ khi phải ở trong những tình huống hoặc địa điểm mà việc tìm kiếm sự giúp đỡ hoặc lối thoát trở nên khó khăn.

Người mắc chứng này thường cảm thấy bất an, mất tự tin khi ở những nơi công cộng, đặc biệt là những khu vực đông người. Cảm giác bất lực trong những tình huống như vậy có thể dẫn đến lo lắng, hoảng loạn, thôi thúc họ luôn muốn ở nhà và cần người đi cùng khi ra ngoài.

Người bệnh có thể trải qua những cảm giác như sợ hãi khi phải ở một mình, lo sợ những nơi đông đúc khó thoát ra, hoặc ám ảnh về việc mất kiểm soát ở những không gian công cộng. Họ có xu hướng sống khép kín, tách biệt với xã hội, cảm thấy bất lực và dần trở nên phụ thuộc vào người khác, dễ thay đổi tâm trạng và thường xuyên ở trong nhà trong thời gian dài.

Chứng sợ khoảng trống có thể gây ra các cơn hoảng loạn hoặc các triệu chứng tương tự, bao gồm: tim đập nhanh, khó thở, cảm giác nghẹt thở, đau ngực hoặc khó chịu ở ngực, chóng mặt, choáng váng, buồn nôn hoặc các vấn đề tiêu hóa như tiêu chảy, đổ mồ hôi, run rẩy, đỏ bừng mặt, tê hoặc cảm giác châm chích.

Tương tự như các rối loạn lo âu khác, nguyên nhân chính xác gây ra chứng sợ khoảng trống vẫn chưa được xác định rõ ràng. Tuy nhiên, một số yếu tố nguy cơ có thể kể đến bao gồm yếu tố di truyền (chứng sợ khoảng trống và các rối loạn lo âu khác có thể mang tính chất gia đình), sự khác biệt trong cấu trúc não bộ ở các khu vực kiểm soát nỗi sợ và lo lắng, và các sự kiện gây sang chấn tâm lý, đặc biệt là những chấn thương thể chất hoặc tình dục trong thời thơ ấu.

Việc chẩn đoán chứng sợ khoảng trống thường dựa trên các dấu hiệu lâm sàng. Bác sĩ có thể tiến hành khám sức khỏe và xét nghiệm máu để loại trừ các nguyên nhân tiềm ẩn khác gây ra các triệu chứng tương tự.

Chứng sợ khoảng trống có xu hướng kéo dài và trở thành mãn tính. Nếu không được can thiệp điều trị sớm, tình trạng này có thể trở nên nghiêm trọng hơn và khó điều trị hơn. Các phương pháp điều trị bao gồm liệu pháp tâm lý, đặc biệt là liệu pháp hành vi nhận thức (CBT), sử dụng thuốc (một số loại thuốc chống trầm cảm có thể được chỉ định trong các trường hợp nghiêm trọng hoặc khi có các vấn đề sức khỏe tâm thần khác đi kèm), và liệu pháp tiếp xúc (dần dần đối mặt với các tình huống hoặc vật thể gây sợ hãi để giảm bớt nỗi sợ).

Theo Viện Y tế Quốc gia Mỹ (NIH), việc điều trị sớm các triệu chứng của chứng sợ khoảng trống có thể ngăn ngừa sự phát triển của rối loạn này. Nếu bạn nhận thấy bất kỳ dấu hiệu hoặc hành vi nào tương tự như chứng sợ khoảng trống, hãy tìm kiếm sự giúp đỡ từ chuyên gia hoặc thực hiện các biện pháp can thiệp sớm. Ví dụ, nếu bạn bắt đầu cảm thấy lo lắng về sự an toàn của bản thân ở một nơi mà không có yếu tố nguy hiểm rõ ràng, hãy cố gắng đối mặt và giảm bớt nỗi sợ hãi bằng cách đến đó nhiều lần.

Chứng sợ khoảng trống nghiêm trọng có thể gây ra những hạn chế đáng kể trong cuộc sống hàng ngày, ảnh hưởng đến các hoạt động như đi làm, đi học, gặp gỡ bạn bè, gia đình, và thậm chí là việc ra khỏi nhà. Nó cũng có thể làm tăng nguy cơ mắc các chứng rối loạn tâm thần khác như rối loạn trầm cảm nặng, rối loạn trầm cảm dai dẳng và rối loạn sử dụng chất gây nghiện.

Admin


Nguồn: VnExpress

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *