Chứng kiến người anh họ của tôi, người mà việc cầm điếu thuốc lá trên tay dường như đã trở thành một thói quen khó bỏ, quyết tâm đoạn tuyệt với thuốc lá, tôi thực sự cảm thấy bất ngờ và ngưỡng mộ. Suốt hơn 4 năm, anh đã kiên trì vượt qua những khó khăn để đạt được thành quả này.
Anh bắt đầu hút thuốc từ thời sinh viên. Ban đầu, đó chỉ là những “điếu thuốc xã giao” để làm quen bạn bè hoặc để giữ tỉnh táo trong những đêm ôn thi. Nhưng dần dà, số lượng thuốc tăng lên, từ một điếu mỗi ngày đến cả gói, rồi hai gói. Anh nghiện nicotine lúc nào không hay. Gia đình đã nhiều lần khuyên can, lo lắng khi thấy anh ho liên tục, hơi thở nặng mùi và da dẻ xuống sắc. Tuy nhiên, anh luôn viện cớ “hút thuốc để giải tỏa căng thẳng” và tiếp tục chìm trong khói thuốc suốt hơn 10 năm.
Bước ngoặt đến vào năm 2021, sau một lần khám sức khỏe định kỳ. Kết quả cho thấy phổi của anh có dấu hiệu tổn thương nhẹ. Bác sĩ cảnh báo anh phải bỏ thuốc ngay lập tức nếu không muốn tình trạng bệnh trở nên nghiêm trọng hơn. Lần đầu tiên, anh thực sự cảm thấy sợ hãi. Đây không còn là những lời khuyên từ gia đình mà là một cảnh báo trực tiếp về sức khỏe.
Anh kể rằng đêm đó anh đã trằn trọc không ngủ được. Anh nghĩ đến vợ con, đến viễn cảnh phải đối mặt với bệnh tật khi còn quá trẻ. Nỗi lo sợ đó đã thúc đẩy anh nghiêm túc suy nghĩ về việc cai thuốc lá. Tuy nhiên, bỏ thuốc lá không hề dễ dàng. Trong những tháng đầu tiên, anh phải đối mặt với những cơn thèm thuốc khủng khiếp. Cơ thể bứt rứt, tay chân run rẩy, tâm trạng cáu gắt. Nhiều lần, chỉ cần ngửi thấy mùi thuốc từ những người xung quanh, anh lại muốn bỏ cuộc.
Anh chọn cách giảm dần số lượng thuốc: từ một gói xuống nửa gói, rồi vài điếu mỗi ngày. Đồng thời, anh tìm đến kẹo ngậm, trà thảo mộc và tập thể dục buổi sáng để xua tan cảm giác thèm thuốc. Anh chia sẻ rằng điều quan trọng nhất là phải “đánh lạc hướng” bản thân mỗi khi cơn thèm ập đến. Có lần, anh mơ thấy mình hút thuốc, tỉnh dậy mồ hôi đầm đìa và cảm thấy thèm thuốc đến run người. Nhưng thay vì châm một điếu thuốc, anh uống một cốc nước và hít thở sâu để vượt qua.
Trong suốt quá trình cai thuốc, gia đình đóng vai trò vô cùng quan trọng. Vợ anh không còn than phiền hay trách móc mà thay vào đó là sự đồng hành. Chị cùng anh tìm hiểu tài liệu về tác hại của thuốc lá và nhẹ nhàng nhắc nhở mỗi khi anh dao động. Các con anh còn làm một tấm “hợp đồng” nhỏ xinh, hứa sẽ thưởng cho bố 100 cái ôm nếu bố bỏ thuốc thành công. Chính tình cảm gia đình đã giúp anh vượt qua những thời điểm khó khăn nhất.
Sau gần hai năm, anh mới có thể tự tin khẳng định mình đã hoàn toàn thoát khỏi sự lệ thuộc vào thuốc lá. Những cơn thèm thuốc giảm dần, hơi thở bớt hôi và sức khỏe của anh được cải thiện đáng kể. Anh tăng cân, da dẻ hồng hào hơn và giọng nói cũng trong trẻo hơn. Anh bắt đầu tham gia các hoạt động thể thao như chạy bộ và bơi lội. Mỗi khi chạy được 5km mà không cảm thấy hụt hơi, anh cảm thấy đó không chỉ là thành quả về sức khỏe mà còn là chiến thắng bản thân.
Đến nay, đã hơn 4 năm kể từ ngày anh quyết định cai thuốc, anh hoàn toàn nói không với thuốc lá. Anh trở thành tấm gương sáng cho những người thân trong gia đình và đồng nghiệp noi theo. Chứng kiến hành trình của anh, tôi hiểu rằng cai thuốc lá là một việc khó khăn nhưng hoàn toàn có thể thực hiện được nếu có quyết tâm. Thuốc lá không mang lại niềm vui thực sự mà chỉ là sự lệ thuộc của cơ thể. Khi vượt qua được sự lệ thuộc đó, cuộc sống sẽ trở nên nhẹ nhàng và ý nghĩa hơn rất nhiều.
Admin
Nguồn: VnExpress