Hành trình hoàn thuế thu nhập cá nhân năm nay của tôi quả thật là một trải nghiệm đáng nhớ, có thể ví von như một bộ phim truyền hình dài tập, thậm chí còn gay cấn hơn cả việc chờ đợi tin nhắn từ người mình thầm thích. Cuối cùng thì tiền hoàn thuế cũng đã về đến tài khoản, nhưng chặng đường để đến được đích thì thật sự là một câu chuyện vừa hài hước vừa “đau tim”.
Tháng Tư, tôi hào hứng cài đặt ứng dụng thuế để nộp hồ sơ lần đầu. Mọi thứ diễn ra vô cùng suôn sẻ, chỉ với vài thao tác đơn giản. Điều bất ngờ xảy ra chỉ sau bốn tiếng đồng hồ, vào lúc nửa đêm, tôi nhận được email thông báo “Hồ sơ đã được chấp nhận”.
Tôi đã vô cùng ngạc nhiên và nghĩ rằng: “Hóa ra cơ quan thuế làm việc hiệu quả đến vậy, không kể ngày đêm!”. Trong lòng tràn ngập niềm vui, tôi tự nhủ: “Đúng là thời đại số, tiền chắc chắn sẽ về nhanh thôi”. Nhưng hóa ra, đó chỉ là email xác nhận đã tiếp nhận hồ sơ, chứ chưa phải là “chấp nhận hoàn trả”. Tôi đã mừng hơi sớm.
Sau đó là một giai đoạn chờ đợi dài dằng dặc, hồi hộp không khác gì chờ đợi “crush xem tin nhắn” mà mãi chẳng thấy hồi âm. Ba tháng trôi qua, đến tận tháng Bảy, tôi mới nhận được thư xin lỗi vì sự chậm trễ, kèm theo yêu cầu bổ sung thêm giấy tờ.
Làm theo hướng dẫn, tôi đến chi cục thuế để nộp hồ sơ trực tiếp. Nhưng trớ trêu thay, ở đây chỉ có… hướng dẫn, còn tôi vẫn phải tự thao tác trên website. “Cũng tốt thôi”, tôi tự nhủ.
Nhưng trớ trêu thay, khu vực đó lại không có wifi. Dùng 4G thì mạng lại yếu như rùa bò. Thế là tôi rơi vào tình huống dở khóc dở cười: Sau khi hỏi xong, tôi phải chạy ra ngoài sân để bắt sóng 4G mà bấm máy, rồi lại chạy vào hỏi tiếp. Cứ chạy tới chạy lui, mồ hôi nhễ nhại như vừa tập gym xong.
Tệ hơn nữa là ngay cả cán bộ thuế ở đó cũng có vẻ… bối rối. Vì họ chỉ hỗ trợ hướng dẫn chứ không trực tiếp điền thay, nên đôi khi họ chỉ sai, rồi chính họ cũng ngạc nhiên: “Ủa, sao trang web không chạy như dự tính nhỉ?”. Thế là người dân như tôi vừa học, vừa mò mẫm, vừa cười khổ. Cuối cùng, sau một hồi “lăn xả”, tôi cũng nộp bổ sung xong hồ sơ.
Sau lần “vượt khó” đó, tôi lại tin tưởng rằng tiền sẽ sớm về tài khoản. Nhưng đời không như là mơ, chỉ một tuần sau, tôi lại nhận được thông báo: “Vui lòng nộp lại hồ sơ từ đầu”. Thật sự lúc đó tôi chỉ biết ngồi thẫn thờ, thở dài một tiếng thật sâu.
Chưa dừng lại ở đó, trong hồ sơ của tôi có khai báo một người phụ thuộc là con nhỏ. Tuy nhiên, cơ quan thuế chỉ đồng ý miễn trừ trong 6 tháng, tương ứng với số tháng tôi có thu nhập. Còn 6 tháng thất nghiệp thì không được tính.
Tôi chợt tự hỏi: “Chẳng lẽ 6 tháng tôi thất nghiệp thì con tôi không cần ăn uống, đi học, sinh sống hay sao?”. Con cái đâu có “ăn theo” bảng lương của ba mẹ, mà là ăn theo từng bữa cơm hằng ngày. Tôi rất mong cơ quan chức năng xem xét điều chỉnh quy định này để hợp tình, hợp lý hơn.
Cuối cùng, sau nhiều vòng điền, xóa, bổ sung, nộp lại, một ngày đẹp trời, tài khoản ngân hàng của tôi cũng reo lên tiếng “ting”. Tiền hoàn thuế đã về. Vui thì có vui, nhưng nhìn lại cả một hành trình gian nan, tôi chỉ biết bật cười: đúng là một “thử thách” không khác gì một bộ phim truyền hình dài tập.
Mặc dù trải qua nhiều vất vả, tôi vẫn phải công nhận rằng việc có ứng dụng Etax Mobile và trang web là một bước tiến vượt bậc so với trước đây. Tôi hy vọng rằng trong thời gian tới, cả ứng dụng lẫn trang web sẽ được hoàn thiện hơn nữa, để người dân không chỉ thấy tiện lợi trên lý thuyết mà còn được trải nghiệm sự thuận tiện thực sự.
Kinh nghiệm rút ra từ hành trình này là: Đừng vội ăn mừng khi thấy email “tiếp nhận”, hãy chuẩn bị đầy đủ giấy tờ và trang bị thêm một trái tim… kiên nhẫn. Và quan trọng nhất, nếu cơ quan thuế có thêm wifi miễn phí thì người dân chúng tôi sẽ đỡ phải đóng vai vận động viên marathon mỗi lần làm thủ tục.
Admin
Nguồn: VnExpress