Việc thu phí giữ xe tại trường học, một vấn đề tưởng chừng nhỏ nhặt, lại đặt ra những câu hỏi lớn về cách thức vận hành và triết lý giáo dục của nhà trường. Thực tế cho thấy, ở nhiều trường học hiện nay, việc giữ xe đã trở thành một dịch vụ kinh doanh thực thụ, với các hợp đồng thầu khoán, mức phí khác nhau và được thu theo ngày, tuần hoặc tháng.
Hậu quả của việc này, không ai khác, chính là phụ huynh và học sinh phải gánh chịu.
Khi một học sinh đến trường, việc để xe trong sân là một nhu cầu cơ bản, gắn liền với quá trình học tập hàng ngày. Việc biến nhu cầu này thành một dịch vụ thu phí thể hiện một cách nhìn hạn hẹp, đặt lợi ích tài chính lên trên những tiện ích thiết yếu mà nhà trường cần đảm bảo cho học sinh.
Nhiều người có thể cho rằng việc thu phí là cần thiết để trang trải chi phí thuê nhân viên trông coi và duy trì an ninh trật tự. Tuy nhiên, với sự phát triển của công nghệ giám sát hiện nay, chi phí này không quá lớn đến mức phải chuyển thành gánh nặng cho học sinh.
Việc lắp đặt hệ thống camera, bố trí bảo vệ và giám thị hướng dẫn học sinh để xe đúng quy định là hoàn toàn khả thi. Không nhất thiết phải kinh doanh dịch vụ giữ xe mới có thể đảm bảo an toàn cho hàng trăm chiếc xe trong sân trường.
Khi nhà trường lựa chọn hình thức đấu thầu dịch vụ giữ xe, bản chất của vấn đề đã thay đổi. Từ một trách nhiệm, việc giữ xe biến thành một quyền khai thác lợi nhuận.
Đối với nhiều gia đình ở thành phố, vài chục nghìn đồng mỗi tháng có thể không phải là một khoản tiền lớn. Nhưng đối với những học sinh có hoàn cảnh khó khăn, đây lại là một gánh nặng đáng kể.
Điều đáng nói là việc miễn phí giữ xe cho học sinh không phải là một điều không thể thực hiện được. Một số trường học đã áp dụng chính sách này trong nhiều năm qua. Học sinh chỉ cần để xe đúng nơi quy định trong sân trường. Nếu có trường hợp để xe không đúng chỗ, nhà trường sẽ có những biện pháp nhắc nhở nhẹ nhàng nhưng hiệu quả, như dựng ngược xe lên giữa sân để “phơi nắng”. Cách làm này vừa khiến học sinh cảm thấy buồn cười, vừa xấu hổ, từ đó tự giác điều chỉnh hành vi của mình. Kết quả là trật tự được duy trì, ý thức của học sinh được nâng cao, và đặc biệt, không hề xảy ra tình trạng mất cắp.
Việc miễn phí giữ xe không chỉ giúp học sinh giảm bớt gánh nặng tài chính mà còn mang đến một thông điệp giáo dục ý nghĩa. Nó khẳng định rằng khi học sinh bước vào trường, các em là thành viên của một cộng đồng được bảo vệ và tôn trọng. Nó nhắc nhở rằng nhà trường không chỉ là nơi dạy chữ mà còn là nơi dạy về tinh thần sẻ chia và bình đẳng. Và nó cho thấy rằng những giá trị nhân văn có thể bắt đầu từ những điều nhỏ bé và thiết thực nhất.
Nhiều người có thể cho rằng việc không thu phí giữ xe sẽ làm tăng gánh nặng ngân sách cho nhà trường, do phải chi trả cho nhân viên bảo vệ và thiết bị giám sát. Tuy nhiên, nếu nhìn rộng hơn, khoản chi này không đáng kể so với tổng chi phí vận hành của một ngôi trường, trong khi lợi ích xã hội mà nó mang lại là vô cùng lớn.
Hàng ngàn học sinh có thể đến trường mà không phải lo lắng về một khoản phí không hợp lý, phụ huynh có thể yên tâm hơn, và hình ảnh của nhà trường cũng trở nên thân thiện hơn, đúng với tinh thần “trường học thân thiện, học sinh tích cực” mà ngành giáo dục đang hướng tới.
Như vậy, câu hỏi “có nên thu phí giữ xe học sinh hay không?” đã có câu trả lời rõ ràng. Học sinh đến trường để học tập, không phải để tiêu thụ dịch vụ. Mọi khoản phí liên quan đến nhu cầu cơ bản của học sinh nên được loại bỏ. Và việc miễn phí giữ xe nên được xem là một nguyên tắc chung, một cam kết của nhà trường đối với học sinh, chứ không phải là một sự ưu ái đặc biệt.
Admin
Nguồn: VnExpress