Hạnh phúc làm mẹ kế: 20 năm nuôi con chồng nên người

Vào năm 2000, chị Thêm, khi ấy 23 tuổi, đã trải qua một lần dang dở hôn nhân do hiếm muộn. Quyết định ly hôn để chồng có cơ hội tìm kiếm hạnh phúc mới, chị vẫn khao khát một mái ấm gia đình. Khi anh Tấn ngỏ lời, nhiều người thân đã khuyên can chị, lo sợ cuộc sống vất vả khi phải đối diện với con nhỏ và gánh nặng nợ nần của anh.

Tuy vậy, một tuần sau, chị Thêm nhận lời đến thăm nhà anh Tấn, cách đó gần hai cây số. Cảnh tượng trước mắt là một ngôi nhà ngói xập xệ. Cậu con trai 5 tuổi của anh, tên Bắc, mặt mũi lấm lem, còn đứa con thứ hai, Giang, mới 21 tháng tuổi, khóc không ngừng. Kỳ lạ thay, khi chị Thêm bế Giang lên, đứa bé lập tức nín khóc.

Anh Tấn, chị Thêm và con trai (áo đen) chụp ảnh lưu niệm trong đám cưới Giang, năm 2023. Ảnh gia đình cung cấp
Ảnh cưới Giang 2023: Gia đình hạnh phúc của chị Thêm. Ảnh: Internet

Xúc động trước hình ảnh người đàn ông gầy gò cùng hai đứa con thơ dại, chị Thêm đã nhận lời anh Tấn. “Lúc đó, tôi thương hai đứa nhỏ nhiều hơn là thương anh Tấn,” chị tâm sự.

Vào một ngày cuối năm 2000, sau bữa cơm ra mắt, chị Thêm chính thức về làm vợ, làm mẹ của hai đứa trẻ. Ban ngày, chị nhai cơm mớm cho con nhỏ, ban đêm nằm giữa hai đứa con dỗ dành chúng ngủ. Chị cười kể lại: “Mới lấy chồng mà không được ngủ với chồng.”

Người vợ trước của anh Tấn đã qua đời vì ung thư, để lại một khoản nợ lớn sau thời gian dài điều trị. Để trả nợ, anh Tấn phải đi làm ăn xa, mỗi tháng mới về nhà đôi lần. Mọi việc chăm sóc hai con nhỏ đều do chị Thêm gánh vác.

Mẹ kế 20 năm nuôi con chồng
Chị Thêm xúc động tiễn cháu ngoại (Video 2024). Ảnh: Internet

Ở quê nhà, người vợ trẻ vừa chăm sóc con cái, vừa lo toan việc đồng áng. Những ngày nông nhàn, chị tranh thủ đi làm thuê kiếm thêm thu nhập. Những đêm khuya, gần sáng, chị Thêm đặt hai con nằm hai bên sọt, lót chăn ấm rồi chở ra đồng. Các con ngủ trên bờ, còn người mẹ kế lội ruộng trong cái lạnh buốt giá của miền Bắc.

Gia cảnh nghèo khó, lại gánh thêm nợ nần, ba mẹ con thường xuyên phải sống trong cảnh thiếu thốn. Những lúc bế tắc, chị Thêm thắp hương lên bàn thờ người vợ cũ của chồng, cầu xin phù hộ để chị có đủ sức khỏe nuôi dạy hai con nên người.

Chị Thêm bế con cháu ngoại, ở quê nhà Hợp Thịnh, năm 2025. Ảnh: Gia đình cung cấp
Chị Thêm hạnh phúc bên cháu ngoại tại Hợp Thịnh (Ảnh 2025). Ảnh: Internet

Giang, năm nay 27 tuổi, con gái út của anh Tấn, vẫn không thể quên những mùa mưa bão, khi mẹ Thêm dắt hai chị em lội nước sang nhà ngoại xin cơm, xin gạo. Anh trai Bắc thường dặn em gái: “Cố ăn nhiều cho no để về nhà đỡ phải ăn nữa.” Những ngày mưa lớn, ngôi nhà cấp bốn dột nát từ hiên vào đến bàn thờ, ba mẹ con phải dùng thau hứng nước, co ro nép vào tường để tìm chỗ khô ráo mà ngủ.

Khi còn nhỏ, Bắc thường xuyên ốm đau, tháng nào vợ chồng chị Thêm cũng đôi lần phải cõng con đi viện. Thấy chị vất vả, có người trách chị dại dột, tự “mua dây buộc mình”. Chị Thêm đáp lại: “Việc của mình là thương con. Nếu sau này chúng lớn lên mà không thương mình thì dân làng sẽ chê cười.”

Mãi đến năm 7-8 tuổi, Giang mới biết chị Thêm là mẹ kế của mình. “Mẹ kế nhưng không khác gì mẹ ruột, không bao giờ để anh em tôi phải thiếu thốn. Đi ăn cỗ cũng có phần, làm sai thì bị phạt, làm tốt thì được thưởng,” Giang kể. Cô từng hỏi mẹ vì sao không làm thụ tinh ống nghiệm để sinh thêm em bé. Chị Thêm chỉ cười và nói muốn dành hết sức lực và tiền bạc để lo cho hai con có một cuộc sống đầy đủ hơn.

Nhờ sự chăm chỉ, tần tảo của hai vợ chồng, họ đã trả hết nợ nần và nuôi hai con ăn học thành người. Họ đã thay thế ngôi nhà cấp bốn xập xệ năm xưa bằng một ngôi nhà mới khang trang hơn. Bắc, con trai lớn, nhập ngũ, còn Giang theo học cao đẳng mầm non. Cùng thời điểm đó, chị Thêm cũng xin đi học nghề nấu ăn. Hai mẹ con cùng tốt nghiệp và làm việc chung tại một trường mầm non gần nhà.

Giang kể rằng, dù cuộc sống trước đây rất khó khăn, nhưng cô chưa bao giờ thấy mẹ Thêm khóc. Lần đầu tiên cô thấy mẹ rơi nước mắt là khi tiễn con gái về nhà chồng. Lần thứ hai là khi mẹ con Giang trở về nhà nội cách xa 170 km sau một tháng được mẹ chăm sóc ở cữ.

Anh em Giang rất quấn quýt mẹ Thêm. Mỗi khi đi xa về, người đầu tiên họ tìm gọi luôn là mẹ. Họ cố gắng báo đáp mẹ Thêm bằng cách sống lễ phép, đối xử chân thành. “Chúng tôi không giàu có, nhưng thỉnh thoảng mua cho mẹ bộ quần áo mới, đưa bố mẹ đi ăn, đi du lịch,” Giang chia sẻ.

Chị Thêm (áo sọc) và Giang - con của chồng, trong ngôi nhà ở xã Hợp Thịnh, hôm 5/10. Ảnh: Gia đình cung cấp
Chị Thêm và con chồng Giang tại Hợp Thịnh: Ảnh gia đình. Ảnh: Internet

Nhờ tình yêu thương của mẹ kế, Giang và anh trai chưa bao giờ cảm thấy thiệt thòi. “Nếu không có mẹ, sẽ không có chúng tôi ngày hôm nay,” cô khẳng định.

Sau 25 năm chung sống, anh Tấn dành cho vợ mình tình yêu và lòng biết ơn sâu sắc. “Hồi đó, bố con anh không biết sẽ vượt qua khó khăn như thế nào nếu không có em,” anh thường nói với vợ.

Đêm qua, đứa cháu ngoại 21 tháng tuổi quấy khóc không ngừng, chị Thêm vội chạy lại bế và dỗ dành. Hình ảnh ấy bất chợt đưa chị trở về 25 năm trước, khi chị lần đầu gặp Giang, cũng trạc tuổi cháu ngoại bây giờ.

“Ôm cháu, tôi cảm thấy mình hạnh phúc hơn bao giờ hết. Tình mẫu tử như được nối dài từ con sang cháu. Dù không sinh ra các con, nhưng tình yêu chân thành đã cho tôi cả con lẫn cháu,” chị Thêm xúc động nói.

Admin


Nguồn: VnExpress

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *