Cuộc sống hôn nhân của tôi đã kéo dài bốn năm, cùng với một cậu con trai ba tuổi kháu khỉnh. Vợ chồng tôi đang sống trong một căn hộ thuê tại thành phố, gần nơi tôi làm việc. Bố mẹ chồng tôi ở quê, cách chúng tôi khoảng 80km. Mỗi tháng, chúng tôi cố gắng về thăm ông bà một hoặc hai lần, chủ yếu là vì cháu còn nhỏ và cần tình cảm gia đình.

Thực tế, mối quan hệ giữa tôi và mẹ chồng chưa bao giờ thực sự hòa hợp, nhưng tôi luôn cố gắng giữ mọi thứ trong khuôn khổ. Ngay từ khi chúng tôi kết hôn, mẹ chồng đã không mấy hài lòng về tôi. Bà không thích tính cách thẳng thắn, không khéo léo của tôi, và việc tôi không thể toàn tâm toàn ý làm dâu do công việc bận rộn và khoảng cách địa lý. Trước đây, tôi từng hy vọng rằng chỉ cần mình sống tử tế và yêu thương con trai bà, bà sẽ dần hiểu và chấp nhận tôi. Tuy nhiên, có vẻ như sự khó chịu của bà đối với tôi ngày càng tăng theo thời gian.
Gần đây, trong chuyến về thăm quê cách đây hai tuần, một sự việc nhỏ đã khiến tôi cảm thấy vô cùng hụt hẫng. Trong bữa cơm, mẹ chồng liên tục ép cháu ăn hết bát, thậm chí còn dùng điện thoại để dỗ cháu. Tôi không đồng tình với cách này, nên đã nhẹ nhàng góp ý rằng không nên ép trẻ ăn khi chúng không muốn và việc vừa ăn vừa xem điện thoại có hại cho dạ dày. Mẹ chồng liền phản bác, nói rằng cháu quá gầy và bà phải tìm mọi cách để cháu ăn được càng nhiều càng tốt, vì sức khỏe là quan trọng nhất. Cuộc tranh luận trở nên căng thẳng, và mẹ chồng đã lớn tiếng cho rằng tôi hỗn láo, cãi lời bà. Tôi im lặng, quay sang nhìn chồng với hy vọng anh sẽ lên tiếng hòa giải. Nhưng anh chỉ im lặng cúi đầu ăn cơm. Cảm giác lúc đó thật sự khó tả, như có một cái gì đó nghẹn ứ trong cổ họng. Tôi không mong anh bênh vực tôi hoàn toàn, nhưng ít nhất, một lời nói xoa dịu tình hình cũng là đủ.
Kể từ hôm đó, tôi thực sự không còn muốn về quê nữa. Mẹ chồng gọi điện, tôi vẫn lễ phép trả lời, nhưng trong lòng lại cảm thấy lạnh lẽo vô cùng. Tôi không biết phải tiếp tục mối quan hệ này như thế nào với một người chồng luôn chọn im lặng khi tôi cần anh nhất. Tôi hiểu rằng anh đang bị kẹt giữa mẹ và vợ, nhưng liệu sự im lặng có phải là giải pháp tốt nhất? Tôi không hề muốn gây chia rẽ gia đình, và càng không muốn ép anh phải chọn một bên. Tôi chỉ mong anh có thể lên tiếng bảo vệ tôi khi tôi cảm thấy bị xúc phạm, dù chỉ một lời thôi, như vậy cũng đủ để tôi cảm thấy mình không hề đơn độc. Đã không ít lần, anh chọn cách im lặng và để mặc tôi tự giải quyết mọi chuyện. Giờ đây, tôi cảm thấy vô cùng mông lung và mệt mỏi, không biết nên làm gì để mọi chuyện tốt hơn.
Admin
Nguồn: VnExpress