Những bài viết gần đây trên VnExpress như “Con trai tôi 10 tuổi chơi điện thoại 7 tiếng mỗi ngày”, “Tôi bất lực vì các con cắm mặt vào điện thoại suốt chuyến du lịch”, hay “Tôi sốc khi thấy con trai lớp 6 nhảy theo clip phản cảm trên TikTok” đã thôi thúc tôi viết những dòng này. Những câu chuyện này không còn là hiện tượng hiếm gặp mà đang diễn ra ở rất nhiều gia đình, trong đó có cả gia đình tôi.
Trong thời đại ngày nay, điện thoại thông minh đã trở thành vật bất ly thân của cả người lớn lẫn trẻ em. Điều đáng lo ngại là trẻ em không chỉ “dùng để chơi” mà còn sử dụng điện thoại để xem, bắt chước, chạy theo xu hướng và dần bị ảnh hưởng sâu sắc bởi những nội dung trên màn hình.
Là một bậc phụ huynh, tôi từng trăn trở với câu hỏi: Tại sao con cái mình, dù chưa đến tuổi dậy thì, lại có thể dành hàng giờ mỗi ngày để xem TikTok, YouTube Shorts và bắt chước mọi thứ từ điệu nhảy, câu nói đến phong cách ăn mặc?
Tôi thừa nhận rằng nhiều bậc cha mẹ, trong đó có tôi trước đây, đã vô tình trao quyền lực cho chiếc điện thoại. Những lúc bận rộn, chúng ta thường nói: “Cứ đưa cho nó cái điện thoại cho yên”. Trong những chuyến đi, ta cũng dễ dàng chiều theo lời xin “mượn điện thoại chơi chút” của con. Dần dần, “chút” ấy biến thành nhiều giờ mỗi ngày, trong khi thời gian dành cho các hoạt động khác như trò chuyện, vận động, đọc sách lại bị rút ngắn. Khi cha mẹ ít quan tâm, mạng xã hội trở thành “người bạn thân”, thậm chí là “người thầy” của trẻ.
Tôi từng thử “cấm tuyệt đối” con sử dụng điện thoại, nhưng kết quả là con lén xem hoặc mượn của bạn bè. Điều này chỉ làm gia tăng khoảng cách giữa cha mẹ và con cái. Vì vậy, tôi chuyển sang quy định thời gian sử dụng điện thoại rõ ràng cho con. Ví dụ, mỗi ngày con chỉ được xem điện thoại một tiếng vào buổi tối, sau khi đã hoàn thành bài tập. Giờ giấc này do cả nhà cùng thống nhất, và cha mẹ cũng cần làm gương.
Tôi thường xuyên kiểm tra nội dung mà con xem, không phải để “soi mói” mà là cùng con xem, hỏi con thích gì, vì sao con xem video đó, con thấy nhân vật đó như thế nào. Từ đó, tôi giúp con phân tích nội dung, nhận biết đâu là thật, đâu là giả, đâu là phù hợp, đâu là không phù hợp.
Bên cạnh đó, tôi cũng định hướng cho con những nội dung lành mạnh. Hiện nay có rất nhiều kênh giải trí và giáo dục chất lượng. Cha mẹ có thể giới thiệu cho con những người sáng tạo nội dung tích cực, truyền cảm hứng, ví dụ như dạy kỹ năng sống, làm thí nghiệm khoa học, học ngoại ngữ qua phim hoạt hình.
Ngoài ra, tôi cố gắng tạo ra một môi trường hấp dẫn hơn điện thoại. Khi con có thời gian chơi thể thao, đọc truyện tranh, chơi lego, đi công viên, con sẽ không còn phụ thuộc vào điện thoại như một nguồn giải trí duy nhất.
Công nghệ không có lỗi, mạng xã hội không sai. Vấn đề nằm ở cách chúng ta, những người lớn, định hướng, giới hạn và đồng hành cùng con trẻ khi sử dụng các công cụ này. Trẻ em luôn học theo những gì chúng thấy. Nếu thế giới của chúng chỉ toàn là những video giật gân, khoe thân, bắt trend phản cảm, thì thật khó để chúng nhận ra đâu là chuẩn mực. Nhưng nếu cha mẹ hiện diện, kiên nhẫn và làm gương, tôi tin rằng chúng ta vẫn có thể giúp con sử dụng công nghệ một cách văn minh và hữu ích.
Câu chuyện “con cắm mặt vào điện thoại” hay “con bắt chước clip phản cảm” không thể giải quyết trong một sớm một chiều. Nhưng thay vì bất lực, tôi nghĩ chúng ta cần bắt đầu lại, từ chính ngôi nhà của mình, từ từng phút giây dành cho con và từ chính cách chúng ta sử dụng điện thoại mỗi ngày. Điều quan trọng là sự đồng hành và định hướng đúng đắn từ người lớn, giúp trẻ em tiếp cận công nghệ một cách tích cực và có ý thức.
Admin
Nguồn: VnExpress