Trong đêm 10/10, Triều Tiên đã tổ chức một cuộc duyệt binh quy mô lớn tại Quảng trường Kim Nhật Thành, thủ đô Bình Nhưỡng, đánh dấu kỷ niệm 80 năm ngày thành lập Đảng Lao động. Hãng thông tấn trung ương Triều Tiên (KCNA) nhấn mạnh rằng cuộc duyệt binh này đã thể hiện “tiềm lực công nghệ quốc phòng vô tận và tốc độ phát triển đáng kinh ngạc mà thế giới không thể bỏ qua”.
Tại sự kiện này, quân đội Triều Tiên đã trình diễn nhiều loại vũ khí tối tân, nổi bật là tên lửa đạn đạo xuyên lục địa (ICBM) Hwasong-20, được Bình Nhưỡng gọi là “vũ khí hạt nhân chiến lược uy lực nhất”. Tên lửa này được đặt trong ống bảo quản kiêm bệ phóng kín, khiến thiết kế cụ thể của nó vẫn chưa được tiết lộ.
Thông tin về Hwasong-20 lần đầu tiên xuất hiện vào ngày 2/9, khi truyền thông nhà nước Triều Tiên đưa tin về chuyến thăm của Chủ tịch Kim Jong-un tới một viện nghiên cứu trực thuộc Cục Tên lửa.
Tiếp đó, Bình Nhưỡng thông báo đã thử nghiệm thành công trên mặt đất động cơ của Hwasong-19 và Hwasong-20. Động cơ này sử dụng nhiên liệu rắn thế hệ mới, được chế tạo từ vật liệu composite sợi carbon và đạt lực đẩy khoảng 200 tấn, vượt trội so với các mẫu động cơ trước đó của Triều Tiên.
Chuyên gia tên lửa Ankit Panda từ Quỹ Carnegie vì Hòa bình Quốc tế tại Mỹ nhận định: “Hwasong-20 thể hiện tham vọng của Triều Tiên trong việc triển khai vũ khí hạt nhân tầm xa. Hệ thống hoàn chỉnh có thể sẽ được thử nghiệm trong năm nay”.
Triều Tiên đang hướng tới việc tích hợp công nghệ phương tiện hồi quyển tấn công đa mục tiêu độc lập (MIRV) cho ICBM. Công nghệ này cho phép tên lửa mang nhiều đầu đạn và tấn công các mục tiêu ở các khu vực khác nhau, gây khó khăn hơn cho đối phương trong việc đánh chặn.
Ông Panda cho rằng Hwasong-20 có thể sẽ được trang bị MIRV. “Tên lửa đạn đạo mang nhiều đầu đạn sẽ giúp Triều Tiên gia tăng áp lực lên hệ thống phòng thủ của đối phương và tăng cường khả năng răn đe hiệu quả”, ông phân tích.
Các thông số kỹ thuật khác của Hwasong-20 chưa được công bố, nhưng có khả năng nó sẽ có tầm bay hoặc khả năng mang đầu đạn lớn hơn so với các mẫu ICBM trước đây.

Tên lửa Hwasong-18, đã thử nghiệm thành công ba lần trong năm 2023, có tầm bắn ước tính 15.000 km khi phóng theo góc tối ưu, đủ sức bao phủ toàn bộ lãnh thổ Mỹ và mang đầu đạn nặng tới 1,5 tấn. Nó có chiều dài khoảng 25 mét và được đặt trên xe chở đạn kiêm bệ phóng (TEL) 9 trục.
Tầm bay của Hwasong-19 vẫn chưa được xác định, nhưng Triều Tiên mô tả nó là “tên lửa mạnh nhất thế giới”. Dựa trên hình ảnh được công bố, các nhà quan sát nhận định rằng nó có chiều dài ít nhất 28 mét và sử dụng khung gầm TEL 11 trục, tương tự như dòng Hwasong-20.
Chuyên gia Kim Dong-yup từ Đại học Nghiên cứu Triều Tiên ở Hàn Quốc nhận xét: “Chiều dài tăng lên đồng nghĩa với việc tên lửa có thể chứa nhiều nhiên liệu hơn, điều này ảnh hưởng trực tiếp đến sức đẩy, khối lượng đầu đạn và tầm bay”.
Tên lửa siêu vượt âm Hwasong-11Ma cũng xuất hiện tại sự kiện, chỉ vài ngày sau khi được giới thiệu tại triển lãm quốc phòng ở Bình Nhưỡng. Đây là một biến thể của tên lửa đạn đạo chiến thuật Hwasong-11, được trang bị phương tiện lướt siêu vượt âm (HGV) thay vì đầu đạn truyền thống.

Dòng Hwasong-11, được phương Tây gọi là KN-23, đã xuất hiện từ năm 2018, đạt tầm bắn 800 km trong các thử nghiệm và có thể mang nhiều loại đầu đạn với khối lượng từ 500 đến 1.500 kg.
HGV thường được phóng bằng tên lửa đạn đạo tầm xa hoặc ICBM để đạt tốc độ và độ cao tối ưu, sau đó đầu đạn sẽ tách ra và lướt về phía mục tiêu với tốc độ trên 6.200 km/h. Phần lớn hành trình của chúng diễn ra trong bầu khí quyển và đầu đạn có khả năng cơ động cao, khác với quỹ đạo bay ổn định ngoài khí quyển của tên lửa đạn đạo thông thường.

Tốc độ cao, tính cơ động và đường bay thấp trong khí quyển khiến HGV trở thành một mục tiêu rất khó phát hiện và đánh chặn so với tên lửa đạn đạo truyền thống. Đài KBS của Hàn Quốc dẫn lời các chuyên gia nhận định rằng Hwasong-11Ma “có khả năng vượt qua lưới phòng không Hàn-Mỹ” để tấn công các địa điểm chiến lược.
Một khí tài đáng chú ý khác là xe tăng chủ lực Cheonma-20, còn được phương Tây gọi là Cheonma-3. Hầu hết các cải tiến ở phiên bản này tập trung vào tháp pháo, kết cấu giáp và hệ thống điện tử.
Tháp pháo được thiết kế lại với các khối giáp composite gia cường, bổ sung giáp phản ứng nổ ở hai bên, ống phóng của hệ thống phòng thủ chủ động (APS) được bố trí ở các góc và viền nóc. Tháp pháo dường như có thể gắn bộ dụng cụ vượt sông, tương tự hệ thống trên xe tăng K2 Black Panther của Hàn Quốc, nhằm tăng khả năng cơ động và giảm sự phụ thuộc vào công binh.
Hình dạng tháp pháo cũng trở nên góc cạnh hơn, giúp tăng thể tích bên trong và chứa được thêm thiết bị quang học. Kính ngắm toàn cảnh của trưởng xe được chuyển về phía sau, súng phóng lựu gắn phía trước được thay bằng bệ vũ khí điều khiển từ xa.
Vũ khí chính được cho là pháo nòng trơn 125 mm thuộc dòng 2A46 hoặc biến thể 115 mm với buồng đạn mở rộng. Vũ khí phụ bao gồm súng phóng lựu tự động AGS-17, súng máy đồng trục PKT 7,62 mm và hai tên lửa chống tăng Bulsae gắn cố định vào sườn tháp pháo.
Phiên bản này có tổng khối lượng từ 50 đến 55 tấn, nhiều khả năng sử dụng động cơ diesel V-55 hoặc V-12 với công suất từ 750 đến 1.300 mã lực.
Theo KCNA, ngoài tên lửa đạn đạo và xe tăng, Triều Tiên còn trình diễn nhiều loại tên lửa hành trình, tên lửa đạn đạo tầm ngắn, pháo phản lực cỡ nòng 600 mm, lựu pháo tự hành 155 mm và phương tiện phóng máy bay không người lái (UAV) tự sát.
Admin
Nguồn: VnExpress