Khi còn là sinh viên năm nhất, Peyton Perry tại Đại học Fairfield đã rất hào hứng khi nghe về việc triển khai robot giao hàng trong khuôn viên trường. Ngay sau đó, cô đã bắt gặp những chú robot này tại cửa hàng Starbucks và không ngần ngại đặt hàng thử nghiệm.
Đến năm cuối cấp, Perry nhận thấy robot đã trở thành một phần không thể thiếu trong cuộc sống của sinh viên. Cô chia sẻ với Business Insider: “Ngày nào tôi cũng thấy robot di chuyển khắp nơi,” đồng thời cho biết thêm rằng nhân viên Starbucks và các nhà ăn liên tục phải bốc dỡ đồ ăn lên chúng.
Đại học Fairfield không phải là trường hợp cá biệt. Theo số liệu từ ba nhà cung cấp robot lớn, ít nhất 78 trường đại học trên khắp nước Mỹ hiện đang sử dụng robot giao hàng.
Trong quá khứ, những chú robot này từng là đối tượng trêu chọc, thậm chí phá hoại của sinh viên. Tuy nhiên, khi thị trường phát triển, các nhà cung cấp thực phẩm lớn như Sodexo và Aramark đã bắt đầu hợp tác với các công ty robot. Mặc dù robot không chỉ giới hạn trong khuôn viên trường học, đây vẫn được xem là “phòng thí nghiệm” lý tưởng để các công ty thử nghiệm trước khi mở rộng quy mô hoạt động.
**Những “ông lớn” trong cuộc đua robot giao hàng**
Starship Technologies, được thành lập vào năm 2014 bởi hai nhà đồng sáng lập Skype là Ahti Heinla và Janus Friis, hiện là nhà cung cấp lớn nhất trong lĩnh vực này. Họ đang vận hành hơn 2.000 robot tại 60 trường đại học, phục vụ khoảng 1,5 triệu sinh viên.
Theo công ty nghiên cứu công nghệ và vốn thị trường PitchBook, Starship đã huy động thành công 230 triệu USD trong vòng gọi vốn Series C vào năm ngoái. Trong hơn ba năm qua, Starship đã có lãi trên mỗi đơn hàng. Heinla cho biết: “Chúng tôi tối ưu hóa chi phí rất nhiều,” đồng thời nhấn mạnh rằng việc cải tiến công nghệ đã giúp giảm đáng kể chi phí sửa chữa và bảo trì.
Để thúc đẩy sự phát triển, Starship đã hợp tác với ứng dụng giao đồ ăn Grubhub. Trong số các trường đại học triển khai dịch vụ robot của Starship, khoảng một nửa sử dụng ứng dụng riêng của công ty, nửa còn lại đặt hàng thông qua Grubhub. Nền tảng giao đồ ăn này cũng hợp tác với Avride và Robot.com, hai đối thủ cạnh tranh trực tiếp lớn nhất của Starship.

Mặc dù Starship dẫn đầu về quy mô triển khai tại các trường đại học, Robot.com (trước đây là Kiwibot) đang bám sát phía sau. Công ty được thành lập vào năm 2017 tại Đại học California, Berkeley và hiện đang hoạt động tại 16 trường. Nhà đồng sáng lập kiêm CEO Felipe Chavez cho biết khuôn viên trường chính là “khu thử nghiệm,” nhưng công ty cũng đang mở rộng sang các thành phố lớn và sân golf.
Theo PitchBook, Robot.com đã huy động được khoảng 33 triệu USD. Công ty đang trong giai đoạn gọi vốn và tình hình kinh doanh cũng khá khả quan. Họ đã mua lại một công ty quảng cáo và giới thiệu hình thức quảng cáo trên robot, hiện chiếm 35-40% doanh thu.
Một cái tên đáng chú ý khác là Avride, chủ yếu hoạt động tại Đại học bang Ohio và Đại học Arizona với 165 robot. Theo Giám đốc phát triển kinh doanh Chris Krnich, các nhà cung cấp thực phẩm đã nhận ra giá trị của robot khi chúng mang lại doanh thu hàng nghìn USD mỗi ngày.
Về mặt công nghệ, Starship, Robot.com và Avride không có nhiều khác biệt. Starship tự tin rằng robot của họ có khả năng thích ứng cao nhất với nhiều môi trường khác nhau, trong khi Avride, cũng sản xuất robotaxi, khẳng định đã “thu nhỏ” công nghệ tự lái để đưa vào robot giao hàng. Nhìn chung, các robot đều có thiết kế tương tự với bốn bánh xe và “đôi mắt” thân thiện.
**Thách thức và Triển vọng**
Bên cạnh những tiện lợi, một số sinh viên phàn nàn về việc robot di chuyển chậm và gặp khó khăn khi sang đường. Perry kể lại một kỷ niệm: “Một lần, tôi gọi cà phê cùng bạn, nhưng thấy robot đột ngột dừng trên bản đồ theo dõi. Chúng tôi ra ngoài tìm và phát hiện nó bị kẹt trên lề đường. Chúng tôi đã giúp nó vượt qua, nhưng vì nó được lập trình sẵn nên chúng tôi lại phải đi theo nó về phòng. Khi mở ra, cà phê đã đổ tràn khắp bên trong robot.”
Phí giao hàng cũng là một rào cản. Ví dụ, Starship tính phí 2,49 USD cho mỗi lần giao hàng, một khoản tiền mà một số sinh viên cảm thấy khó chấp nhận. Theo Meredith Perkins, cựu sinh viên Đại học Miami, mức phí 2 USD tại đây khiến phần lớn sinh viên không sử dụng robot.
Tại Đại học North Carolina Charlotte, robot đã mở ra khung giờ ăn uống mới từ 9 giờ tối đến 2 giờ sáng. Ben Kolnos, Giám đốc bán lẻ của Chartwells Higher Education, cho biết sinh viên chủ yếu sử dụng dịch vụ này khi bị ốm hoặc đang tập trung học bài trong thư viện. Với 200 lần giao hàng mỗi ngày, con số này chưa lớn so với tổng số sinh viên, nhưng Đại học North Carolina Charlotte có thể trở thành mô hình thử nghiệm cho các công ty muốn mở rộng trên toàn quốc.
Lucas Miller, Giám đốc dịch vụ ăn uống tại Đại học Bang Colorado (CSU), đánh giá việc triển khai robot mang đến công nghệ tương lai cho sinh viên, giảng viên và nhân viên. Miller nhấn mạnh: “Đây sẽ là làn sóng công nghệ tiếp theo trong lĩnh vực giao đồ ăn và CSU sẽ đi đầu.”

Dịch vụ giao hàng bằng robot cũng đang mở rộng ra ngoài khuôn viên các trường đại học. DoorDash, công ty chuyên về đặt và giao đồ ăn trực tuyến, gần đây đã ra mắt robot giao hàng Dot có thể chạy với tốc độ 32 km/h, di chuyển trên vỉa hè và làn đường dành cho xe đạp.
Theo Ali Kashani, CEO của Serve Robotics, hoạt động giao hàng đang trở nên phổ biến hơn và có thể mang đến cơ hội lớn hơn cả taxi tự lái. Ông cho biết: “Mọi người quan tâm đến xe tự lái vận chuyển hành khách, nhưng ai cũng có rất nhiều thứ cần tiêu thụ mỗi ngày. Vận chuyển hàng hóa cũng quan trọng không kém, thậm chí có thể lớn hơn so với vận chuyển người.”
Admin
Nguồn: VnExpress